Ngôn Băng Nhi khoanh ngực dùng ánh mắt cao cao tại thượng nhìn
Trình Vũ, cố ý đè giọng mũi khiến ngữ khí thêm phần khinh miệt:
“Tôi nghe nói cô rất ngông cuồng nói mình có thể không chút cố
kỵ đánh tôi, cho nên tôi muốn thử có đúng là cô không hề cố kỵ không.” Trình Vũ
thinh không bị người ta tạt ly champagne vào mặt, tâm tình thật sự không tốt,
trên mặt cũng tức giận nói:“Tôi không hiểu cô đang nói gì.”
Ánh mắt Trình Vũ quét đến chỗ Lục Vân Cảnh, không biết thế nào
lửa giận bừng lên.
Ngôn Băng Nhi tiếp tục nói: “Hôm nay tôi muốn nhìn xem, nếu tôi
động thủ trước, thì cô có thể làm gì tôi.”
Gần đây Ngôn Băng Nhi ở giới giải trí phát triển thế lực rất
mạnh, hơn nữa có kim chủ Lục Vân Cảnh chống lưng, xung quanh không có ai không
nịnh hót cô ta thêm, đãi ngộ đó làm cô ta quên hết tất cả. Ngôn Băng Nhi cảm
thấy dù người trước mắt thật là nữ nhân khác của Lục Vân Cảnh thì thế nào, chỉ
bằng việc hôm nay Lục Vân Cảnh đi cùng cô ta mà không phải cô gái trước mắt thì
địa vị ai trong mắt Lục Vân Cảnh cao hơn liếc sơ một cái là có thể nhìn ra.
Hiện giờ, ngay cả danh viện Bắc Thành cũng phải nhìn sắc mặt cô
ta thì nữ nhân này tính là gì chứ.
Chung quanh có quá nhiều người nhìn, Trình Vũ cảm giác tựa hồ cô
lại trở về buổi tiệc mười tám tuổi, cũng chật vật thế này, lửa trong lòng càng
mãnh liệt, thấy Lục Vân Cảnh đi đến gần đó, rốt cuộc không khống chế được lửa
giận nói:“Lục Vân Cảnh anh có thể trông coi nữ nhân của mình chứ!”
Tuy rằng không tính là vợ chồng, nhưng tốt xấu gì nước giếng
không phạm nước sông, Trình Vũ tự nhận cô đã đủ an phận, dựa vào cái gì nữ nhân
này dám tới tìm cô gây phiền toái!
Lục Vân Cảnh ngừng ở cách đó không xa, nghe Trình Vũ nói, áp lực từ hai mắt tựa hồ lại tăng thêm một ít.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).