Cảm giác này làm cô có xíu vô thố nhưng cũng không luống cuống,
không kinh không mừng gì, cùng Lục Vân Cảnh tới trước một đám người. Sau đó Lục
Vân Cảnh mới giới thiệu với mọi người: “Vị này chính là vợ tôi, bởi vì cô ấy
điệu thấp ( Soái thấy có nhiều từ có nghĩa tương đương nhưng vẫn để nguyên),
cho nên rất ít đi xã giao với tôi. Khó có được ngày như hôm nay cô ấy cùng tôi
tới, tiện thể giới thiệu cho các vị một chút, để sau này nếu là có gặp nhau
mong các vị có thể cho cô ấy phương tiện.”
Ngữ điệu trầm thấp thong thả, như là đang thương lượng nhưng lại
không phải là kiểu thương lượng mà giống cường ngạnh không cho phản bác hơn.
Nhưng mà cả đám người đó đều cười ha hả đáp:
“Đây là tự nhiên.” Sau đó lại sôi nổi nói: “Lục phu nhân cùng
Lục tiên sinh thật là trai tài gái sắc làm người hâm mộ mà.”
Trình Vũ nhìn họ lấy lòng lại nhìn Lục Vân Cảnh, chưa từng ở gần
quan sát hắn, làn da màu lúa mạch khỏe mạnh, bởi vì trường kỳ rèn luyện nên mặt
mày có vẻ cứng rắn, từ sườn mặt xem càng giống tượng điêu khắc rõ rang. Vóc
dáng cao lớn đĩnh bạt như tùng khiến Trình Vũ đứng ở bên cạnh tương đối nhỏ bé,
cô cúi đầu nhấp môi nhẹ cười, đột nhiên cảm thấy cứ như vậy làm cáo mượn oai
hùm từ Lục Vân Cảnh tựa hồ cũng không tồi.
Nguyên bản còn tưởng rằng Trình Vũ bị Ngôn Băng Nhi hất rượu sẽ
chật vật rời đi, ai ngờ lại biến khéo thành vụng để cô được một phen nổi bật.
Trình Tư Mông nhếch mép, khẽ hừ nhẹ:“Nhìn dáng vẻ của Lục Vân
Cảnh và Trình Vũ nào giống lời đồn không hòa thuận chứ.”
Trình Phi cùng Lục Thừa Duẫn thấy Ngôn Băng Nhi hất rượu vào
Trình Vũ tất nhiên cũng thấy được Lục Vân Cảnh thay Trình Vũ giải vây, Trình
Phi nghe Trình Tư Mông liền nói lại: “Tốt xấu gì họ cũng là phu thê, bên ngoài
phải giữ gìn thể diện chứ.”
Trình Tư Mông cắn chặt răng nói thầm một câu:“Thật là không cam lòng.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).