Lại không ngờ anh đột nhiên trở mình chống tay ở mạn sườn cô,
giam cô giữa sô pha và anh, anh nhìn cô bằng ánh mắt sắc bén, hỏi bằng giọng
lạnh băng: “Một ngày anh cũng không rời em đó, em muốn anh thế nào?”
Trình Vũ: “……”
Không thể không nói mỗi khi anh nghiêm túc thật rất dọa người,
nhưng nghe anh nói lời này, Trình Vũ lại muốn cười, không rời thì không rời
thôi, anh hung dữ như vậy làm gì chứ.
Đối mặt trước ánh mắt sát khí bức người của Lục tiên sinh, Trình
Vũ cầm lòng không đậu sờ mặt chồng, sau đó dùng sức xoa xoa, cười nói:“Em có
thể làm gì anh chứ, đương nhiên là đóng gói mang đi theo thôi.”
Nhớ trước kia cô sợ anh chết khiếp, anh nhìn ngang qua cô cũng
không dám nói chuyện, nhưng hiện tại cô lại có thể nặn tròn bóp dẹp mặt anh,
loại cảm giác này thật là thú vị.
Lục Vân Cảnh càng nhăn mày, nhưng cô vô lễ nhéo mặt anh anh cũng
không phản kháng, đợi cô nhéo đã anh mới nói: “Em hiện tại là niết đến nghiện
rồi đúng không?”
Trong giọng nói rõ ràng hàm chứa cảnh cáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.