Nghe hắn nói xong Trình Vũ bỗng cảm thấy hơi thở nguy hiểm từ
trên người hắn tràn ngập khắp không gian mà cô cứ giống nàng ngốc, cứ cố ôm
chặt, ngước nhìn người trước mắt, khí chất của Lục Vân Cảnh lúc nào cũng tà ác
nhưng có lại cứ muốn biết giấu sau lưng lạnh lẽo là sự ôn nhu đến mức nào.
Cho nên, Trình Vũ vẫn cười nói: “Lục Vân Cảnh, em không sợ”
Nhìn bằng ánh mắt mị khẩn lại càng làm tầm mắt hắn thêm đông
lạnh.
“Không sợ hãi?” Hắn cười khẽ, tựa như trào phúng lạnh lẽo:“Rõ
ràng cô rất sợ tôi, vì cái gì……” Nói chưa xong thị đột nhiên trong mắt hiện ra
lửa, hắn duỗi tay nắm cằm cô, tuy sức không lớn nhưng đủ bức cô ngửa đầu nhìn
thẳng vào hắn, hắn sắc bén nhìn gần ngữ khí thay đổi:
“Lục Vân Cảnh là loại người nhìn thôi đã khiến cho người khác sợ
hãi, tớ cũng chỉ muốn trốn đến rất xa, tốt nhất cứ diễn cảnh vợ chồng bên ngoài
thì được, chứ thích hắn hay gì gì đó …., hai người tớ hoàn toàn thuộc về hai
thế giới, tớ căn bản không có khả năng thích hắn.”
Nói xong, hắn cúi đầu đối diện Trình Vũ, ngữ khí lạnh băng sắc
bén:“ Lời này … Là cô nói?”
“……” Trình Vũ đột nhiên giật mình, cẩn thận suy nghĩ, tựa hồ cô từng thật sự nói qua những lời này, là nói với Minh Hân Dao và Văn Hi, đó là lúc mới kết hôn không lâu, họ tới thăm, Văn Hi mới bảo cô thử thích Lục Vân Cảnh, dù sao cũng gả cho hắn rồi không bằng lợi dụng đoạn hôn nhân này thích hắn, cô đã phủ quyết lời Văn Hi đề nghị, sau đó mới nói với họ thế.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.