Điện thoại mới được kết nối đã nghe Tạ Bác Nghệ phát hỏa, rống
muốn thủng màng nhỉ: “Trình Vũ, bà nội nó cô có ý gì? Tốt xấu gì thì ông đây đã
cứu cô, chân trước cô mới vừa đi, sau lưng cô đã cho người tới phá địa bàn của
ông!”
Trình Vũ đưa điện thoại xa tai một chút, xoa xoa tai, mới nói:“
Cậu đừng như vậy, tổn thất đó tôi bồi thường một nửa còn không được sao?”
Tạ Bác Nghệ không chút lưu tình lớn tiếng quát:“Bồi thường cái
quần!” Nói xong tắt điện thoại.
Trình Vũ ngồi ở mép giường yên lặng thở dài, hôm nay thật sự mệt
mỏi không thể suy nghĩ nhiều như vậy, cô rửa mặt xong là leo lên giường ngủ.
Tối đó Trình Vũ mơ một giấc mộng kỳ quái, cô cũng không xác định đây là mộng
hay là kí ức bị cất giấu ở sâu cùng.
Cảm giác cô nằm trên giường, ngực rất đau, cả người không có
chút sức lực, suy yếu đến mức mở mắt cũng khó khăn.
Mơ hồ nhìn thấy có người quỳ cạnh mép giường, tay người nọ nắm
chặt tay cô, cảm giác như tay người nọ phát run, giọng nói cũng run rẩy đến kỳ
cục.
“ Em đừng chết, tôi sẽ không để em chết, tôi sẽ không để em xảy ra chuyện, em hãy kiên trì một chút, cầu xin em kiên trì một chút nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.