Các cô đi mấy vòng ở gần suối muối, bên tai Khương Bách Linh chỉ nghe tiếng gió vù vù và tiếng củi cháy kêu lách tách, không nghe được tiếng động kỳ lạ khác.
“Grừ” bỗng nhiên Âm Dương Nhãn hạ thấp người xuống, sau đó nhe răng nhìn về phía một bụi cây, nàng ta nín thở đi tới, bàn chân nhẹ nhàng giẫm trên đá, không phát ra một tiếng động nào.
Khương Bách Linh ôm cái sọt để bốn sói con, nhìn kỹ, rốt cuộc mới phát hiện bụi cây này đang rung động rất nhẹ, giống như phía sau có người đang vạch cành lá ra đi lại.
Cô khẩn trương ép người xuống, ngay cả bốn sói con nằm trong ngực cũng ôm sát nhau, đôi mắt nhỏ nhìn chằm chằm vào bóng lưng mẹ chúng, không dám kêu rên gì.
Sau đó ngay lúc Âm Dương Nhãn sắp nhảy lên, tiểu Bạch Bạch bỗng ngửa đầu kêu lên một tiếng, tiếng kêu của bé mềm nhũn, Khương Bách Linh không kịp che miệng bé lại, mắt thấy bụi cây im ắng nửa giây, sau đó liền kịch liệt lay động.
Âm Dương Nhãn còn đang sững sờ, đứng im tại chỗ không động đậy, Khương Bách Linh bị dọa sợ, chạy tới kéo nàng ta: “Uyên Ương! Đi mau!”
Nhưng một giây tiếp theo bụi cây bị vạch ra, một người đàn ông chui ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.