Sau khi thu hoạch hạt đào, hàng ngày trừ lúc Đại Hôi làm việc “thể lực sống” ra, còn tăng thêm một nhiệm vụ ưu tiên đó là: Cắn hạt đào.
Cô lấy hết hạt của quả kia đặt trong một cái sọt, không cần cắn một lần là xong tất, hàng ngày cắn mấy hạt là được rồi, tạm thời để bổ sung dinh dưỡng. Mà ban đầu Đại Hôi dự tính lấy loại cây này có lẽ là để bồi bổ cho cô, còn sói thì không thích ăn.
“A, há miệng ra.” Khương Bách Linh ngồi trong lòng sói, tay ôm một cái chậu gốm, tiện tay ném một hạt đào vào trong miệng sói, sau đó liền nghe thấy một tiếng rắc rắc thanh thúy, sói đã cắn hạt đào ra thành hai nửa.
Khương Bách Linh sung sướng lấy nhân hạt từ trong miệng sói ra ăn, còn xác hạt thì thuận tay ném xuống đất, Đại Hôi không cảm thấy gì, sói thích cái cảm giác ôm cô dính lấy cô như vậy.
Hơn nữa giống cái nhỏ chọn thức ăn từ trong miệng sói gì đó…
“Anh cũng ăn đi.” Cô đút một nhân hạt đào cho sói, Đại Hôi há miệng ra ăn, nhân dịp cô chưa kịp thu tay, sói há mồm ngậm lấy ngón tay cô, bẹp bẹp mút mút.
“Anh đừng mút, bẩn.” Cô xấu hổ che mặt không dám nhìn sói, cảm giác được răng sói khẽ ngậm cắn đầu ngón tay mình, sau đó cắn từng chút một lên mu bàn tay, tiếng nước miếng chảy tích táp kèm theo tiếng thở dốc nặng nề, cô không dám mở mắt ra nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.