Con rắn kia ương ngạnh hơn cô nghĩ rất nhiều. Sức Đại Hôi vô cùng lớn, bị sói đập mạnh như vậy mấy lần, con rắn nằm dưới đất vẫn điên cuồng giãy giụa, thân thể va chạm xuống đất, nó còn dùng cái đuôi quất vào người Đại Hôi.
“Ngao ngao” chợt biến thành tư thể đứng thẳng, Đại Hôi chưa thể nắm giữ được sức của hai bàn chân, sói không ngừng chuyển vị trí để chân mình thêm vững, bỗng nhiên, cái đuôi con rắn kia bỗng quấn chặt vào đùi, Đại Hôi mất lực, hai chân mất thăng bằng ngã xuống.
“Cẩn thận!” Chỉ hơi buông tay một giây đồng hồ, con rắn nằm dưới đất như được lệnh đặc xá thoát ra, cái đầu hình bầu dục vươn cao, Khương Bách Linh không kịp ngăn cản, trơ mắt nhìn nó cắn một cái vào cánh tay của Đại Hôi.
“Grào!” sói ăn đau kêu lên, lập tức bóp chặt đầu rắn, hung hăng xoay người đè chặt đầu nó ở dưới người, để lại cái đuôi to dài điên cuồng đập xuống đất kêu bùm bùm bùm.
“Đại Hôi!” Khương Bách Linh lập tức bị dọa sợ, đầu óc cô nhanh chóng chuyển động, xoay người chạy vào trong hang động, vớ bừa một cái sọt chạy ra ngoài.
Cái đuôi rắn còn đang điên cuồng giãy giụa, chỉ là biên độ ngày càng nhỏ, Khương Bách Linh đổ hết đồ đạc chứa bên trong ra, cố gắng chụp cái sọt lên con rắn kia.
Cuối cùng khi úp được cái sọt lên rồi cô mới miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm, tê liệt ngồi trên đất, bên trong đã không còn động tĩnh nữa: “Nó chết chưa?” Cô không dám nhìn kỹ, ném cái sọt kia ra xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.