Ngày thứ hai trời vừa sáng, Khương Bách Linh đã sớm tỉnh, cô giống như xác ướp không dám động đậy dù chỉ một chút, mắt trợn ngược nhìn mạng nhện giăng trên trần hang động.

Vốn tối hôm qua là lần đầu tiên hai người ngủ chung, cô gối đầu trên tay Đại Hôi, vùi trong ngực sói. Nhưng bây giờ đã biến thành, cả người cô giống như đứa trẻ nằm trong lòng sói… Bị sói mạnh mẽ đè dưới cánh tay mình. Sau đó hai chân sói giống như kìm sắt kẹp cô thật chặt, cô không nhúc nhích được.

Người này… Xem cô thành gối ôm à?

Mặt Khương Bách Linh đỏ lừ, không biết do nhiệt độ cơ thể Đại Hôi quá cao hay do bị ôm quá nóng, vừa rồi còn không cảm thấy gì, lúc này đối mặt với cơ thể xa lạ này, lại có cảm giác là lạ.

Cùng một người đàn ông xa lạ chung chăn chung gối là cảm giác gì, từ lúc cô đoạn tuyệt quan hệ với thanh mai trúc mã thì chưa từng nghĩ tới chuyện này, vốn định sống cô độc suốt quãng đời còn lại… À không, Đại Hôi không phải là người đàn ông xa lạ.

Cô rũ mắt nhìn chằm chằm vào cơ ngực màu lúa mạch ấy, vỗn dĩ người này không phải là con người.

“Grừ grừ” có lẽ cảm giác được động tác nhỏ xíu của cô, người kia bỗng giật giật, trong nháy mắt Khương Bách Linh ngừng thở, nhưng Đại Hôi nào có quản nhiều như vậy, sói trực tiếp nhét cả người cô vào trong lòng mình, miệng thì khò khè nói linh tinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play