“Gràooo!” Đại Hôi gào rống lên một tiếng, há miệng cắn đứt dây leo quấn trên người mình ra rồi chạy như điên, những con sói khác nhìn đồ trong sọt rơi đầy đất, không hiểu chuyện gì vừa xảy ra.

Lão lang vương nhìn phương hướng Đại Hôi rời đi, nó khẽ kêu lên mấy tiếng, sau đó tất cả con sói còn lại lập tức tụ tập đến cạnh nó. Mặc dù Âm Dương Nhãn không quá tình nguyện, nhưng vẫn nghe lời đi theo, rất nhanh trên bờ không còn một con sói nào nữa.

Đại Hôi không quản hướng đi của bầy sói, bởi vì trong mắt nó lúc này chỉ nhìn thấy bóng dáng lúc nổi lúc chìm kia.

Do Khương Bách Linh cõng theo cái sọt chứa một nửa là gỗ nổi, cho nên mới không bị kéo chìm xuống nước, nhưng dòng nước chảy xiết, bóng dáng cô bị kéo đi ngày càng xa, nó sắp không tìm được rồi.

“Gràooo” Nó chỉ biết thời gian cô trồi lên mặt nước ngày càng ít, mặc dù đã dốc toàn lực chạy theo, nhưng vẫn không thể đuổi kịp tốc độ chảy xiết của dòng nước, nếu tiếp tục như vậy cô sẽ không kiên trì nổi.

Bỗng nhiên, nó nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc đứng phía bờ bên kia.

“Cứu nàng!” Đại Hôi rống giận, nó biết con sói trắng nghe được, nhưng con kia chỉ nghiêng đầu nhìn lại, sau đó xoay người chạy về phía trước, rất nhanh liền biến mất ở sau lùm cây.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play