Khương Bách Linh nhìn những con sói kia ăn thịt người chó sạch sẽ, sau đó lục đục rời đi, cô vốn cho là bọn nó sẽ chiếm nơi này thành chỗ ở, nhưng hiển nhiên bọn nó không có ý định này.

Bầy sói với số lượng đông đảo chỉ sau vài phút đã phân tán hết vào trong rừng, bên cạnh cô chỉ còn lại một mình Đại Hôi.

“Đám người chó kia có dám quay lại không nhỉ?” Khương Bách Linh lẩm bẩm, Đại Hôi ngáp một cái, như đang khinh bỉ bộ tộc bị đánh đuổi kia.

“Đúng vậy, chúng mày đuổi bọn nó cách xa rừng phương Nam hơn mà.” Chết trong hang ổ chỉ có một phần, số còn lại bị tộc sói xua đuổi, chạy trốn khỏi nơi này.

Cô không biết có phải năm nào cũng phát sinh tranh chấp giữa các chủng tộc như thế này hay không, nhưng nếu bọn người chó muốn báo thù, chỉ cần chúng nó không tiến hóa thành người, tộc sói vẫn là loài săn mồi đứng trên đỉnh của chuỗi thức ăn.

Có lẽ đã giải quyết xong một cọc tâm sự, trên đường về Đại Hôi không nóng nảy như lúc đi, một người một sói chậm rãi đi trong rừng, thậm chí cô còn nhìn thấy mấy động vật nhỏ chưa bao giờ gặp.

Len lỏi trong đống lá cây là một loài động vật gặm nhấm khá nhỏ, màu lông giống màu lá cây khiến người ta khó phân biệt được nó, cô gọi nó là chuột đất, cô đoán loài động vật này ăn côn trùng và trái cây trên đất, đảm đương nhân vật người dọn vệ sinh ở trong tự nhiên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play