HÌNH BÓNG EM DƯỚI ÁNH MẶT TRỜI

CHƯƠNG 4: RUNG ĐỘNG


1 năm

trướctiếp

Trans: P.Linh
Beta: Star


Khó trách Cố Y lại có dáng vẻ mất mát như vậy, nhìn Cố Y bây giờ lại nghĩ đến cuộc hôn nhân của ba mẹ cậu ấy, chắc hẳn đã không còn đường cứu vãn nữa rồi.

Tiêu Phi Dương biết giây phút này hắn nên nói gì đó để an ủi Cố Y. Nhưng não hắn lại vô cũng trống rỗng, thú thật thì việc an ủi người khác vốn không phải là sở trường của hắn, chỉ sợ nói ra lại nói sai ở đâu đó.

Nhìn thấy bộ dạng muốn nói lại thôi của Tiêu Phi Dương, Cố Y hiểu rõ, cậu nhìn Tiêu Phi Dương mà cười gượng gạo:

 “ Cậu không nhất thiết phải nói gì đó để an ủi mình đâu, chỉ cần bây giờ có thể ở bên cạnh mình thì cũng đã tốt lắm rồi… ”

“ Được...” Tiêu Phi Dương sửng sốt đáp lại rồi trầm mặc ngồi đấy mà không nói gì.

Cố Y quay đầu lại, cúi đầu nhìn chằm chằm vào mũi giày, tựa như đang độc thoại cho chính mình nghe: 

“ Kỳ thật, việc ba mẹ mình ly hôn… mình đã sớm dự đoán được nó sẽ đến, bởi vì số lần bọn họ cãi nhau ngày càng nhiều hơn, với trách nhiệm là một đứa con của bọn họ thì mình thật sự không biết có thể làm gì khác ngoài việc đứng ra khuyên can, những ngày như vậy cứ thế mà kéo dài để rồi đến cả mình cũng cảm thấy rất phiền, không để ý việc họ cãi nhau nữa. Có lúc dứt khoát nghĩ rằng việc họ tiếp tục cãi nhau như này cũng tốt, dù sao thì có cãi nhau như thế nào cũng sẽ không đến mức ly hôn như vậy. Thực tế thì mình cũng đã làm như vậy, thế là... họ ly hôn rồi. Sau đó… sau đó mình cảm thấy rất áy náy, thật sự thì mình không hề làm cái gì cả, nếu như lúc bọn họ cãi nhau mà mình không lựa chọn trốn tránh bọn họ thì có lẽ họ sẽ không đến mức ly hôn, tất cả đều tại mình cả… ”

Giọng nói dường như có chút nghẹn ngào, Cố Y tiếp tục tự trách mình, cho rằng đều là vì cậu mà ba mẹ cậu mới ly hôn.

Nghe Cố Y nói xong, con ngươi Tiêu Phi Dương liền trầm xuống, gương mặt trở nên nghiêm túc, lông mày nhíu lại nhiều lần giống như đang suy nghĩ cái gì đó.
 
 “ Cố Y à, những việc này đều không phải lỗi của cậu ”

Nghe thấy Tiêu Phi Dương nói vậy khiến Cố Y sửng sốt, một lần nữa ngẩng đầu lên mà nhìn Tiêu Phi Dương, dáng vẻ cậu có chút ngỡ ngàng.

Tiêu Phi Dương nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang đỏ hoe của Cố Y mà nghiêm túc nói: “ Có rất nhiều gia đình mà mối quan hệ giữa ba mẹ không hòa hợp với nhau, chỉ vì con của mình mà họ lựa chọn cách nhẫn nhịn, chịu đựng. Bởi thế mà chuyện họ ly hôn hoàn toàn không phải vì con của họ. Biết được việc ba mẹ mình ly hôn thì đứa trẻ đau lòng, buồn bã cũng là điều bình thường thôi. Nhưng cậu nên hiểu rằng, đứa trẻ đó vĩnh viễn vô tội trong chuyện này, do đó cậu không hề sai nên đừng tự trách chính mình như vậy. ” 

“ ........ ”

Cố Y nhìn Tiêu Phi Dương mà không nói gì, ánh mắt Tiêu Phi Dương lúc này vô cùng chân thành, giọng nói không biết có bao nhiêu là sự thành khẩn:

 “ Cậu không hề sai ”, chỉ với bốn chữ vậy thôi nhưng có vẻ như nó đã mạnh mẽ đập thẳng vào trái tim của Cố Y. 

Những đạo lý này Cố Y biết rất rõ nhưng vẫn không tự chủ được mà đem hết tất cả những sai lầm đổ lên đầu của mình. Có lẽ chính bản thân cậu cũng đang chờ đợi một người có thể nói với cậu rằng đây đều không phải là lỗi của cậu, cứu cậu ra khỏi đống dằn vặt đó, mà Tiêu Phi Dương lại chính là người đó. 

“ Nếu như chỉ vì muốn giữ cho gia đình hoàn chỉnh, dù cho mối quan hệ đó có bất hòa đến mức nào đi chăng nữa thì cũng sẽ gắng cùng nhau nhẫn nhịn mà sống, làm như vậy thì không phải càng tồi tệ hơn sao? Hai người tách nhau ra, ngược lại còn có thể theo đuổi một cuộc sống mới của bản thân, có lẽ như vậy mới là lựa chọn tốt nhất dành cho bọn họ. ”

Tiêu Phi Dương đem hết những gì bản thân hắn suy nghĩ mà trực tiếp nói ra, nhưng hắn đột ngột dừng lại, nghĩ đến việc đa số đứa trẻ đều không muốn ba mẹ mình ly hôn mà hắn lại nói rằng việc ly hôn là tốt thì khác nào càng kích thích Cố Y hơn, vì thế hắn quay sang tiếp tục an ủi Cố Y.

“ Mình nghĩ khi chú và dì lựa chọn việc ly hôn chắc hẳn đều đã suy nghĩ rất lâu rồi mới cùng nhau đưa ra quyết định này. Để cậu chấp nhận việc ba mẹ ly hôn ngay lập tức thì quả thật là việc rất khó, nhưng thời gian sẽ giải quyết tất cả thôi. Hơn nữa, mình tin rằng dù cho chú và dì có li hôn đi nữa thì tình yêu của họ dành cho cậu sẽ mãi không đổi. ”

“ ........ ”

Cố Y vẫn tiếp tục nhìn Tiêu Phi Dương mà không nói năng gì, bởi vì chính nhờ có câu nói của Tiêu Phi Dương mà trong nháy mắt dường như mọi thứ trong cậu đều đã thông suốt, đồng thời bản thân cậu cũng bị dao động bởi lời nói của Tiêu Phi Dương.

Từ lúc ba mẹ bảo ly hôn đến giờ, cậu chưa từng có suy nghĩ như vậy, Cố Y luôn nghĩ rằng mặc dù trong tình cảm ba mẹ cậu không hòa hợp, lại thường xuyên cãi nhau nhưng chỉ cần không ly hôn thì mọi thứ đều có thể quay trở lại tốt đẹp như cũ, cậu đã không đặt mình vào vị trí của ba mẹ mà suy nghĩ.

Đúng như lời Tiêu Phi Dương nói, nếu để Cố Y phải chịu đựng việc ba mẹ ly hôn ngay bây giờ thì rất khó. Nhưng sau khi nghe được câu nói đó của Tiêu Phi Dương thì giờ đây dường như Cố Y đã có thể dần tiếp nhận được chuyện ba mẹ ly hôn rồi. 

Mặc dù bây giờ đã là nửa đêm rồi nhưng Tiêu Phi Dương lại giống như ánh mặt trời vậy, xuất hiện ở bên cạnh cậu, đem lại cho cậu sự ấm áp, trong lòng giống Cố Y như bị cái gì đấy chọc vào một phát.

Khúc mắc trong lòng hầu như đã được giải quyết rồi, Cố Y lộ ra vẻ mặt tươi cười cảm kích nói “ Tiêu Phi Dương, thật sự cảm ơn cậu… ”

Nhìn thấy được nụ cười của Cố Y, Tiêu Phi Dương có chút ngỡ ngàng, quả nhiên người như cậu ấy chỉ thích hợp với việc nở nụ cười mà thôi.

Cố Y lớn lên rất đẹp trai, khi cậu cười rộ lên càng khiến cho Tiêu Phi Dương thấy chói mắt, rực rỡ hơn. Điều này khiến cho hắn không chỉ ngưỡng mộ Cố Y mà thậm chí còn có một suy nghĩ khác là muốn giữ cậu ấy cho riêng mình, biến cậu ấy trở thành của mình. Nhưng Tiêu Phi Dương hiểu rõ loại người u ám, tăm tối như hắn sao có thể xứng với Cố Y? Cố Y sao có thể bị vấy bẩn bởi hắn? 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp