[Đồng nhân Vong Tiện] Mộng Hồi Hoàn

2


1 năm


Chương 2

Ngụy Anh bị mùi thơm của thức ăn làm cho tỉnh giấc.

Hắn mơ mơ màng màng từ trên giường ngồi dậy, quay đầu liền thấy thức ăn đã dọn xong ở trên bàn đang tỏa mùi thơm hấp dẫn. Trùng tham ăn trong dạ dày trong nháy mắt bị câu ra, bụng cũng dường như lập tức phụ họa theo mà vang lên hai tiếng.

Hắn nghiêng nghiêng đầu, dùng sức dụi dụi mắt, như đang xác nhận sự việc xảy ra trước mắt có phải thật hay không. Chờ hắn thật vất vả xác nhận xong, mới nhìn đến Lam Vong Cơ ngồi ở bên giường, cũng mới kịp phản ứng mình được người này cứu ra từ miệng cẩu.

Thấy động tác của Ngụy Anh mang theo mười phần tính khí trẻ con, trái tim của Lam Vong Cơ bất giác mềm đi, y nhẹ cong khóe miệng, mở miệng ôn nhu mà người ngoài chưa từng nghe qua: "Tỉnh dậy đúng lúc, mới vừa rồi đang định đánh thức ngươi dậy ăn một chút rồi lại ngủ tiếp." Nói xong đem một thau nước nhỏ với khăn mặt đã thấm nước, căn dặn Ngụy Anh: "Rửa mặt trước đã."

Ngụy Anh ngoan ngoãn cầm lấy khăn mặt, động tác có chút ngốc mà lau khuôn mặt nhỏ như mèo hoa của mình, nhưng thật sự không nên trách hắn. Mấy năm nay hắn vẫn luôn sống rất gian nan, mười phần giống một tiểu ăn xin, mỗi ngày chỉ có một ý niệm trong đầu, chính là sống sót, đương nhiên không có thời gian để ý tới mặt mũi.

Lam Vong Cơ nhìn đứa nhỏ dùng phương thức như con mèo nhỏ rửa mặt nửa ngày cũng không thể rửa mặt mình sạch sẽ, do dự một chút, hỏi: "Có muốn ta làm giúp không?"

Câu hỏi này khiến Ngụy Anh có chút ngượng ngùng, vành tai hồng thấu lên, khẽ gật đầu đáp ứng.

Lam Vong Cơ nhận lấy khăn mặt, cẩn thận tránh những miệng vết thương nhỏ do bị lạnh, tinh tế lau mặt cho Ngụy Anh.

Ngụy Anh thừa dịp lúc này lặng lẽ đem khuôn mặt của người đối diện tới tới lui lui đánh giá vài lần, cuối cùng cho ra một kết luận: Đây nhất định là người đẹp nhất mà mình từng gặp.

Một lát sau, khuôn mặt vẫn còn tính trẻ con có vài phần bộ dáng phong thần tuấn lãng của Ngụy Anh rốt cuộc cũng lộ ra rõ ràng.

Lam Vong Cơ buông khăn mặt xuống, rồi hướng hắn bảo: "Rửa sạch tay rồi ăn cơm, nếu không sẽ hư dạ dày."

Ngụy Anh nhỏ giọng đáp một câu, đẩy chăn ra ngoan ngoãn xuống giường, hắn lo sợ bất an để hai tay vào chậu nước rửa thật kỹ, lo lắng nếu không rửa sạch sẽ chọc giận người kia.

==========

Lam Vong Cơ ngồi trước bàn lẳng lặng nhìn Ngụy Anh, không lên tiếng thúc giục. Chỉ thấy Ngụy Anh đem hai bàn tay ướt đẫm từ chậu nước ra, sau đó đến bên cửa sổ đưa tay ra ngoài vung vẩy vài lần.

Bộ dáng cẩn thận như vậy, lúc trước Lam Vong Cơ chưa từng thấy qua trên người Ngụy Anh, nhưng y đột nhiên cảm thấy Ngụy Anh như vậy thật ra cũng rất đáng yêu, y không lên tiếng, nhìn Ngụy Anh một hồi lâu, mới rốt cuộc mở miệng: "Lại đây ngồi."

Lam Vong Cơ lấy khăn lau khô nước trên tay Ngụy Anh, ý bảo có thể ăn, nhưng Ngụy Anh ngồi ở trước bàn chậm chạp không động đũa.

Lam Vong Cơ chỉ cho là đồ ăn nhẹ này không hợp khẩu vị của hắn, giải thích: "Trước tiên ngươi cần dùng chút cháo nhẹ ôn dưỡng dạ dày một thời gian."

Ngụy Anh gật gật đầu, nhưng vẫn không hề có động tác nào.

Lam Vong Cơ lại nói: "Trong cháo có chút thịt băm, nếu thật sự không hợp khẩu vị, ít nhiều cũng ăn một chút cho ấm bụng."

Vừa dứt lời, Lam Vong Cơ liền ngây ngẩn cả người.

Tiểu Ngụy Anh tám, chín tuổi đột nhiên hồng hốc mắt, chảy xuống hai hàng nước mắt.

Lam Vong Cơ lập tức trở nên có chút luống cuống, mặc kệ là kiếp trước hay hiện tại, điều y vẫn luôn không muốn thấy nhất chính là Ngụy Anh khổ sở.

Nhận thấy được mình thất thố, Ngụy Anh lập tức dùng tay lau nước mắt trên mặt, đôi mắt hồng như mắt thỏ, nhẹ giọng nức nở hỏi Lam Vong Cơ: "Ân nhân vì sao đối với ta tốt như vậy?"

Lam Vong Cơ bị hỏi vấn đề này, trong lòng nổi lên một trận chua xót, những bí mật kiếp trước vẫn luôn chôn dấu dưới đáy lòng chưa từng nói ra, mặc dù hiện tại y cũng không có cách nào đối diện với người trước mặt nói ra miệng được: Bởi vì rốt cuộc ta cũng tìm được ngươi rồi.

Thật lâu sau, Lam Vong Cơ thấp giọng nói: "Bởi vì ta vẫn luôn kính trọng lệnh tôn lệnh đường."

Ngụy Anh sau khi nghe xong hết sức kinh ngạc mở to hai mắt: "Ân nhân quen biết cha mẹ của ta sao?"

Lam Vong Cơ nói: "Mến mộ kỳ danh đã lâu, nhưng chưa từng gặp mặt." Dừng một chút lại nói: "Bất quá không cần suy nghĩ nhiều, ngày sau sẽ không có ai khi nhục* ngươi."

(*Khi nhục: Khinh khi + lăng nhục)

Ngụy Anh nghe vậy trực tiếp từ trên ghế đứng xuống, hô lên: "Đa tạ ân nhân", sau đó định sẽ quỳ xuống dập đầu.

Lam Vong Cơ lập tức đưa tay ngăn cản động tác của hắn, cúi đầu hỏi: "Đây là làm gì?"

Ánh mắt Ngụy Anh sáng lên nhìn y, thanh âm đã có chút lúng ta lúng túng: "Ta.... Muốn bái người làm sư phụ.... mẹ ta từng nói, nhận ơn một giọt trả ơn một dòng, ta nhất định sẽ báo đáp ân nhân!"

Lam Vong Cơ nghe vậy nhăn mày lại, y lắc đầu, trong giọng nói có vài phần bất đắc dĩ: "Nếu ngươi nguyện ý, về sau có thể đi theo ta, lúc nào cũng có thể, không cần câu nệ," y tạm dừng một lát lại bổ sung, "Nhưng sư đồ quá mức phiền phức, không được nhắc lại."

Ngụy Anh nghe Lam Vong Cơ nói xong kích động không thôi, rốt cuộc lộ ra tươi cười xuất phát từ nội tâm, ánh mắt cũng cong thành hai mảnh trăng khuyết: "Tốt quá, ta không gọi sư phụ, nhưng dù sao ân nhân cũng phải nói cho ta biết tên để ta xưng hô đi?"

Ngữ khí này khoan khoái giống như làm nũng, hoàn toàn không nghe ra hắn vừa mới khóc xong.

Rốt cuộc Lam Vong Cơ cũng thấy được tươi cười quenthuộc trên mặt Ngụy Anh, chính là hình ảnh quen thuộc y vô số lần trăn trở gặp trong mơ, y hơi xuất thần, thật lâu sau mới trả lời: "Lam Trạm."
Ngụy Anh đem cái tên này lăn một vòng trên đầu lưỡi, cẩn thận thưởng thức một phen, ngẩng đầu hướng Lam Vong Cơ, ý cười trên mặt càng đậm: "Lam Trạm..... ừm, tên của Trạm ca ca thật là dễ nghe!"
Lam Vong Cơ bất ngờ không kịp đề phòng với xưng hô như vậy, kiếp trước cũng chưa nghe Ngụy Anh gọi mình như vậy, trong lúc nhất thời trên mặt cũng có chút nóng lên. Y ho nhẹ một tiếng muốn che dấu vành tai đỏ lên của mình, dường như muốn mở miệng nói gì đó. Nhưng không biết tại sao, đến cuối cùng y cũng không sửa cách gọi của Ngụy Anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play