Chương 1016

“Ngọc Nhi phải không, tôi nghĩ tôi không cần giới thiệu nữa, cô chắc là biết tôi rồi, đúng chứ?” Nam Khuê thẳng thắn nói.

Ngọc Nhi đút hai tay vào túi áo, dáng vẻ không đồng tình: “Nực cười, tôi từ trước đến giờ chưa từng gặp cô, làm sao biết cô được?”

“Thế sao? Vậy mà khi cô truyền ra ngoài tin tức tôi mang thai, lại nói rất rõ ràng, rành mạch. Vốn dĩ tôi và cô chưa từng gặp nhau, chỉ là nghe người ta nói rằng cô thích Lý Thịnh.”

“Tôi nghĩ, cô là vì tức giận Lý Thịnh nên đã trút giận lên tôi, nhưng thực sự không cần, tôi căn bản không hề thích anh ấy. Tôi có thai rồi, cũng có cả vị hôn phu…”

Vậy nhưng khi Nam Khuê còn chưa nói hết câu, Ngọc Nhi đột nhiên như phát điên mà đáp lại.

“Cô đúng là không biết xấu hổ, đã mang thai rồi, còn cố tình dụ dỗi người đàn ông của tôi.”

“Nam Khuê, cô có thấy xấu hổ không? Tất cả đều do cô, nếu không Lý Thịnh đã ở bên tôi rồi, cô cái đồ hồ ly tinh, cô cho anh ấy uống bùa mê thuốc lú gì, để bây giờ anh ấy đối với tôi không nóng không lạnh, còn nói muốn cắt đứt mọi quan hệ với tôi.”

“Tôi cảnh cáo cô, nếu còn quấy rầy anh ấy nữa, tôi nhất định sẽ…”

Tuy nhiên, Ngọc Nhi còn chưa kịp nói hết câu, thì đột nhiên bị hai người mặc vest đen kéo đi mất.

Nam Khuê không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Bất ngờ, đằng sau truyền đến giọng nói quen thuộc: “Nam Khuê tiểu thư, bây giờ mời cô quay người lại nhìn!”

Giọng nói này?

Đây……

Trong giây lát, Nam Khuê kinh ngạc, cô không thể tin được những gì mình đang nghe thấy.

Đây là giọng nói của Kiến Thành.

Là anh, thực sự là anh.

Cô đã quá quen thuộc với âm thanh này, tuyệt đối không thể sai được.

Thế nhưng, sao anh ấy lại ở đây?

Không đợi được nữa, Nam Khuê quay người lại, vừa nhìn thấy anh, nhìn thấy người mà ngày đêm cô mong nhớ, kích động đến không thể nói một lời nào, hai tay cũng bắt đầu run lên.

Anh đến rồi?

Anh thực sự đến rồi?

Anh đến đón cô và các con rồi.

Nam Khuê vừa bước chân chuẩn bị tiến về phía trước.

Đột nhiên Lục Kiến Thành lên tiếng, giọng nói vô cùng dịu dàng: “Khuê Khuê, đừng động đậy!”

“Em chỉ cần đứng yên ở đó là được rồi, anh hy vọng sau này, mọi khoảng cách đều là anh bước về phía em.”

Thực ra khoảng cách giữa hai người không tính là quá xa.

Nhưng thực sự Lục Kiến Thành bước rất chậm.

Dù cho anh hận không thể một bước ôm cô vào lòng, vậy nhưng anh vẫn rất cẩn trọng, từng bước, từng bước chậm rãi tiến về phía cô.

Bởi mỗi bước biểu thị sự không nỡ và nhớ nhung điên cuồng của anh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play