Khổng
Tuyết hít một hơi thật sâu, dùng sức gật đầu, hai tay nắm chặt cây gậy sắt
trong tay, nhìn chằm chằm đầu xác sống hung dữ giữa đường.
"Chị!
Chỉ cần đâm vào trán nó, hoặc là dứt khoát chọc vào mắt nó, nhìn đúng hai tay
dùng sức đâm một cái là xong chuyện!"
Con
xác sống gớm ghiếc trên mặt đất nhe răng cười, Khổng Tuyết nhìn thoáng qua
trong lòng có một loại sợ hãi và buồn nôn đan xen nhau, nhưng cô không lùi bước,
sau khi cây gậy sắt trong tay nhắm thẳng vào trán xác sống, cô nghiến răng nghiến
lợi đâm cây gậy sắt trong tay ra.
Bắp
thịt toàn thân Khổng Tuyết căng cứng, một đòn này gần như đã dùng hết toàn bộ sức
lực trong cơ thể cô.
Phộc
Có
tiếng gậy sắt đâm vào da thịt, Khổng Tuyết cảm thấy lực của gậy sắt đâm ngược
trở lại, sau đó là một tiếng ding, như thể gậy sắt đã chạm vào mặt đất của con
đường bê tông.
"Chị,
chị thật lợi hại a, nhìn xem! Có phải rất dễ dàng không?"
Giọng
nói Khổng Vũ vang lên bên tai, Khổng Tuyết chậm rãi mở hai mắt ra, sau đó liền
nhìn thấy gậy sắt trong tay thành công đâm xuyên qua đầu xác sống, khuôn mặt dữ
tợn ban nãy dường như đông cứng lại như bị đóng băng.
Tuy
rằng nhìn qua vẫn ghê tởm, nhưng Khổng Tuyết có thể ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.