Trong
bóng tối.
Ba
bóng người thận trọng bước đi trên con đường bê tông.
Sau
khi đi khoảng 30 đến 40 mét, cả Khổng Vũ và Khổng Tuyết đều phát hiện từ khi rẽ
vào con đường này, họ không tiếp tục nhìn thấy bất kỳ thi thể tươi nào của xác
sống vừa bị chặt đầu trên đường, chỉ thấy lẻ tẻ mấy thi thể đã khô và co lại giống
như một bộ xương.
"Tiểu
Vũ, chị cảm thấy nơi này rất nguy hiểm!"
Khổng
Tuyết đi theo Khổng Vũ nhỏ giọng nói, không đợi Khổng Vũ mở miệng ở phía sau chặn
hậu Khổng Tường Sinh vẻ mặt nghiêm túc nói ra:
''Xem
ra cậu thanh niên cứu chúng ta, không đi qua bên này, đoạn đường tiếp theo
chúng ta nhất định phải xốc lại 120% tinh thần mới có thể, đều cẩn thận một
chút.''
''Yên
tâm đi! Cha! Có con đi đằng trước người không cần lo lắng, hơn nữa nhìn bên này
không thấy xác sống bị chém giết, cũng không có nghĩa là người đàn ông hung
mãnh kia không tới đây, có lẽ chỉ đơn thuần là nơi này không có xác sống, hơn nữa
chúng ta cách nhà máy sản xuất kính cửa sổ của Vương Đại Khanh không xa, cho dù
có mấy xác sống một mạch chạy tới, cũng không đến nỗi chứ?”
Khổng
Tường Sinh nắm chặt rìu trong tay, lại thúc giục một lần, ba người trong bóng tối
yên lặng tiếp tục tiến lên, giống như đã hòa vào trong bóng tối.
Ngoại
trừ tiếng bước chân nho nhỏ, Khổng Tuyết có thể nghe được tiếng hít thở cố gắng
khống chế của bọn họ.
Một
cơn gió đêm thổi qua, làm xào xạc cỏ dại hai bên đường.
Hầu
hết các nhà máy đi qua đều mở toang cửa, trong sân tối đen như mực, khắp nơi lộ
ra cảm giác âm u đầy tử khí.
Mỗi
lần Khổng Tuyết đều sẽ vô thức nhìn về phía sân, đây là do bản năng sợ hãi những
điều không biết xung quanh cô.
Khổng
Vũ đi ngang qua một nhà máy nhỏ phía trước, không biết tại sao cậu ta đột nhiên
tăng tốc, cậu cũng không giải thích với Khổng Tuyết và Khổng Tường Sinh ở phía
sau, nhưng hai người cũng ngầm tăng tốc mà không hỏi.
Khi
đi ngang qua cửa, Khổng Tuyết vẫn vô thức nhìn về phía sân nhà xưởng, lúc này
trong sân không có gì, Khổng Tuyết mơ hồ nhìn thấy một bóng người đang chậm rãi
di chuyển trong sân, dường như đang quay lưng lại với bọn họ!
Khổng
Tuyết cũng không cho rằng ở đây có người sống sót tản bộ giữa đêm, vì vậy câu
trả lời rất rõ ràng, đó là một xác sống
K ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.