"Ngươi thực sự muốn tới? Không sợ chết sao?" Thiếu Chủ Hoàng Trùng Tộc lúc này cực độ hiếu kì, hắn không rõ ràng đầu óc của đám yêu tộc bản thổ này như thế nào, là có lực lượng nên tự tin hay đầu óc bị hỏng?

Trường hợp thứ nhất tuy không có khả năng xảy ra nhưng cẩn thận đề phòng vẫn là tốt nhất.

Phải biết cả đám bọn hắn đều chỉ là tiên phong, nói đúng hơn là đám pháo hôi thay Yêu Vương dò đường.

Mà cho dù trong lòng thầm biết nhưng các thế lực Thiên Yêu Sơn không một ai dám đứng ra chống đối hay phản bác, cũng không dám dùng người thực lực yếu kém để thay thế.

Cho dù bất mãn nhưng cũng không một thế lực nào dám dời đi Thiên Yêu Sơn, không nói Yêu Vương có để cho ngươi thoát đi không mà dù có thoát được cũng không thể tìm được nơi tốt để đặt chân.

Những thế lực khác mù sao? Tại sao lại dễ dàng cho kẻ ngoại lai chiếm đóng tài nguyên của mình? Cho nên, rời đi có khi so với chết càng thảm!

Còn nếu ngươi dám làm những việc trên không phải anh hùng gan lớn dũng cảm mà là đầu óc có vấn đề ngu xuẩn tìm chết!

Cho nên trong đội quân tiên phong lần này người được phái ra đều là tinh anh trong tinh anh của gia tộc.

Tộc trưởng cùng các tộc lãi cũng đã nói qua tuy sẽ có một số nguy hiểm nhất định nhưng trái lại đâu?

Nếu biết tận dụng mọi thủ đoạn, đi kèm theo nguy hiểm bao giờ cũng là cơ duyên to lớn.

Mà trước mắt rất có thể là cơ duyên của bọn hắn!

Tìm được thông tin về giới ngoại rồi đem báo cáo cho Yêu Vương, như vậy thu hoạch được không chỉ là Tiểu Thế giới này mà rất có thể còn có nhiều Tiểu Thế Giới khác nữa.

Tài nguyên, nhân lực, vật lực...

Nghĩ thôi đã thấy kích động!



"Ha ha, Giao giới thông đạo đó là do...."

Yêu tộc tâm tính vốn dĩ hào sảng ít tâm cơ, một vị đại yêu thấy hắn đều là yêu tộc mà lại nghĩ bọn chúng từ Tổ Yêu Giới qua đây, đều là đồng căn đồng nguyên hơn nữa sau này nhập cư có khi cần người ta chiếu cố thêm nên cũng không có đề phòng gì, hắn đang định giảng giải đầu đuôi ngọn ngành mọi chuyện, đột nhiên...

Ầm ầm! Ầm ầm!



Trên bầu trời Đông Hoang, một tia sét to lớn vạch phá bầu trời, ngay sau đó từng đó từng đoá hoa sen đỏ hồng phiêu miểu rơi xuống đẹp không sao tả xiết.

Nhìn bề ngoài nó người vật vô hại nhưng ai cũng có thể nhìn ra bên trong đó ẩn chứa sát cơ vô tận.

"Đây là cái gì?" Một Hoàng Trùng Tộc nhân bật thốt lên, trong giọng chứa ba phần kinh ngạc bảy phần sợ hãi.

Mà lúc này phía xa xa một đám Yêu Tộc của Tổ Yêu Giới tình cờ tụ tập đến, Hoàng Trùng Tộc Thiếu Chủ nheo mắt nhìn.

Người tới chính là một đám người bé nhỏ, sau lưng mọc ra một đôi cánh, toàn thân tản mát ra một cỗ sinh cơ nhàn nhạt ôn hoà khác hẳn với Yêu tộc thường thấy.

Thật không ngờ lại chính là đám người Mộc Linh Tộc!

"Thì ra là Mộc Vân Cô Nương cùng Mộc Hà cô Nương, thất kính thất kính. Món quà lần trước quý Tộc trưởng ban tặng Hoàng Trùng Tộc chúng ta nhớ kĩ trong lòng!" Hoàng Trùng Tộc Thiếu Chủ âm dương quái khí nói.

Nghĩ đến chuyện trước đó trong lòng hắn lại nổi lên hận ý, cái lão già đó không chỉ giết mất mấy vị trưởng lão lại còn vô liêm sỉ vu cáo suýt chút nữa khiến toàn tộc bọn hắn rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

"Không cần khách khí không cần khách khí, lúc đó hình như Hoàng Tộc trưởng cũng rất vui nha! Mộc Vân, có phải đã vui đến phát khóc không nhỉ? Ai nha, ngươi xem này, đầu óc của ta thật hay quên, là khóc lóc cầu xin mới phải a!"

Mộc Hà nhận thấy giọng điệu châm biếm của đối phương cũng không nhịn được mở miệng châm chọc khiến hắn giận mà không có chỗ phản bác.

"Ngươi... Ngươi muốn chết!" Hoàng Trùng Tộc một vị tộc nhân cũng vô cùng tức giận.

Ngày trước Mộc Linh Tộc nhìn thấy bọn hắn cũng không dám nói gì, thế mà bây giờ lại dám mở miệng nói xấu.

Hai bên mắt qua mày lại, bên trong ẩn hàm sát khí tựa như qua một lúc sẽ ngay lập tức động thủ.

Mà chúng Yêu Tộc bản địa đứng một bên xem kịch cũng có chút không nhìn nổi thế là liền đứng ra khuyên ngăn:

"Chư vị, các ngươi muốn đánh thì đợi chút nữa hẵng đánh, cho chúng ta đi nhờ chút được không?"

Mộc Hà lúc này mới để ý tới bọn họ, trong lòng cũng hơi kì quái với tính cách của Hoàng Trùng Tộc lẽ ra đã sớm đem đám này tiêu diệt rồi mới phải, tại sao lại không có động tĩnh?

Nhưng dò xét một chút nàng cũng hơi bất ngờ, trong này có tận bảy vị Đại Yêu chỉ kém một chút là đột phá, mà lần này trong đội cũng chỉ có nàng và Mộc Hà đạt tới cảnh giới này.



"Ồ, đạo hữu cứ tự nhiên nhưng cho ta hỏi trước một chút bên kia là địa phương nào có chuyện gì xảy ra vậy?" Mộc Vân cười cười lêc phép, bản ý nàng cũng không muốn phải xung đột với bản thổ sinh linh, mà lần đầu tiên đã gặp phải sinh linh có thực lực mạnh thế này nên cũng thuận nước đẩy thuyền.

Mà các nàng tới muộn, từ xa thấy vừa mới ban nãy trên đó chỉ là một đám mây đỏ hồng, bây giờ lại diễn sinh ra sự việc này, lại thêm cái áp lực vô hình kia nữa dù có là kẻ ngu ngốc cũng biết cái đồ chơi này cực độ nguy hiểm không nên dây vào.

"Bên đó là phía Đông Hoang, tình hình bên đó ta cũng không rõ ràng nhưng nể tình đều lạc yêu tộc ta nhắc nhở ngươi một câu tốt nhất đừng trêu chọc Thiên Ma Giáo, người ở đó các ngươi không chọc nổi!"

Lần này nói chuyện là nữ đại yêu cận vệ thiếp thân của Hồ Cửu Nhi, chuyện hợp tác lần này nàng được Yêu Vương cho biết một số thông tin cơ mật nhiều hơn người khác một ít.

Người chủ trì lần này chắc chắn là Thiên Ma, mà nếu đã có thể khai mở thông đạo mà các đời đại yêu đều không thể dò xét há lại là người đơn giản?

Thêm nữa các nàng còn nghe ngóng được một số tin tức trong lần Thánh chiến vừa rồi Thiên Ma Giáo chủ một tay đem hai vị Bán Bộ Thượng Cảnh nhân tộc đem bắt nhốt lại để huyết tế, mà sự thất bại của Thánh Địa cũng có bóng dáng của hắn.

Một con người mới xuất đạo hơn trăm năm nhưng vô cùng thần bí và kinh khủng tốt nhất đừng có trêu chọc a.



Trêu chọc Thánh Địa có khi còn được chết quang minh chính đại, trêu chọc hắn có khi đến lúc chết còn không biết mình bị bán còn giúp người ta đếm tiền!

Nói rồi bọn hắn vòng qua Hoàng Trùng Tộc cùng Mộc Linh Tộc một đường cấp tốc tiến về Hoá Yêu Cốc.

Mà hai tộc lúc này cũng cực độ kinh ngạc, một thế lực có tới bảy vị Đại Yêu lại phải vô cùng cẩn trọng trước một thế lực.

Không lẽ trong này còn có cường giả cùng cấp bậc với Yêu Vương toạ trấn?

Không nên a!

Đây không phải Tiểu Thế Giới sao? Làm sao có thể tồn tại cường giả cấp bậc này?

Hoàng Trùng Tộc Thiếu Chủ đột nhiên biến sắc mặt mở miệng lẩm bẩm:

"Vừa nãy nghe điệu bộ hình như hắn cũng không xa lại với giới ngoại, chẳng lẽ vị cường giả toạ trấn bên đó cũng là từ giới ngoại tới?"

Hắn cảm thấy suy đoán của mình không sai bởi vì theo cảm nhận cực hạn của thế giới này chỉ là cấp bậc Đại Yêu, người kia rất có thể là đại năng áp chế tu vi xâm nhập.

Đúng vậy, chỉ có điều này mới có khả năng giải thích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play