Dù cho Lăng Thần không thể thi triển uy áp tu vi, thế nhưng dù sao cậu cũng là tiên tử, khí thế cũng phải khác người bình thường.
Cảm nhận khí thế to lớn của Lăng Thần, cô gái to khỏe không tự chủ nắm chặt tay, lùi lại một bước.
Đây là khí thế gì? Tại sao cô cảm giác giống như bản thân mình đang bị hàng ngàn con dao nhắm tới, chúng có thể sẵn sàng đâm cô ngay lập tức.
Là một người được rèn luyện, trải qua những trận chiến khắc khổ, thiếu sống thừa chết để có thể đứng tại đây, vậy nên cô cũng có thể cảm nhận được sự nguy hiểm một cách mơ hồ.
Nam thanh niên trước mắt cho cô cảm giác vô cùng nguy hiểm, ánh mắt ấy giống như một vị vua đang nhìn những kẻ hèn mọn ở dưới, cao lãnh và đáng sợ.
Bảo sao cô chủ lại coi trọng cậu ấy đến như vậy, thậm chí sẵn sàng giết chết tất cả những kẻ dám làm tổn thương cậu ấy. Ban đầu cô còn khịt mũi coi thường, một kẻ chỉ biết bám váy đàn bà thì làm ăn được trò trống thì chứ? Thế nhưng bây giờ, cô cảm giác cậu ta không đơn giản nha, có vẻ chính là giả heo ăn thịt hổ.
Không muốn đắc tội với nam thanh niên trên, cô cố gắng thu hồi ánh mắt của mình, vẻ mặt không liên quan nói:
“ Cô ấy vẫn sống tốt. Nếu như cậu muốn đảm bảo mạng sống của cô bé đó thì hãy tự tay bịt mắt, còng tay lại.”
Nói xong, cô vứt trong tay một chiếc còng và một cái khăn bịt mắt. Lăng Thần chưa kịp nhặt lên, cô ta đã đánh gẫy toàn bộ ý định của mình bằng câu nói:
“ Cậu đừng có mà định giở trò. Ở đây có rất nhiều camera, chỉ cần cậu có bất cứ hành động gì khả nghi, chúng tôi sẽ để cậu hối hận.”
Nói xong, cô ta đi ra ngoài, dường như muốn để cho Lăng Thần tự lựa chọn quyết định của mình.
Cầm chiếc còng trên tay, cậu nắm chặt bàn tay, vẻ mặt đầy do dự.
Hiện tại, cậu đang đối mặt với hai lựa chọn vô cùng khó khăn:
Một bên là đi ra ngoài, coi như chuyện này cậu không biết. Hai là chấp nhận mọi yêu cầu của cô ta chỉ để cứu một đứa trẻ mới gặp mặt.
Nếu như cậu chọn cái thứ nhất thì rất có thể, Tuyết Tuyết ngoan ngoãn sẽ gặp nguy hiểm. Còn nếu chọn cái thứ hai thì chẳng những làm trễ thời gian cậu hẹn mặt với Lâm Thần mà hơn nữa, chính cậu cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Cậu cắn răng, hai tay run rẩy cầm lấy đồ vật, vẻ mặt vô cùng tức giận nhìn camera đang chĩa về phía bản thân.
Tuy nhiên, đằng sau camera đó, một cô gái với vẻ mặt thèm khát, ánh mắt như sói đói đang nhìn chằm chằm vào thân hình Lăng Thần, đôi môi đỏ mọng không thể kìm chế được mà nói: