Bên kia, bà Mai nhìn Tô Nhược Hân đang ủ rũ, càng nói càng đắc ý: “Cậu
Cận, nếu cậu không tin thì bây giờ có thể mở túi của cô ta ra xem, cô sẽ biết ngay cô ta là loại phụ nữ thế nào, cực kỳ không biết xấu hổ: “Nói
xong rồi à?” Kết quả, bà Mai ở đây càng nói càng hưng phấn, nhưng Cận
Liễm nghe xong lại phản ứng lãnh đạm như thể không biết Durex dùng để
làm gì.
“Nói… Nói xong rồi.” Bà Mai sửng sốt, thực sự không hiểu tại sao Cận Liễm lại có thể thản nhiên như vậy, giờ này chẳng phải anh
ta nên tức giận nhìn ‘Tô Nhược Hân bằng ánh mắt nhìn cô gái hư hỏng, sau đó mắng cô không yêu bản thân, làm mất mặt nhà họ Cận sao?
Nhưng điều bà ta tưởng không hề xảy ra, Cận Liễm chẳng những không trách mắng Tô Nhược Hân ngược lại còn lạnh lùng nhìn bà ta: “Bà nói xong thì bây
giờ đến lượt tôi. Tôi nói cho bà nghe, Durex trong túi Nhược Hân không
liên quan đến cô ấy, là do Cận Liễm tôi bỏ vào.
Vì vậy dựa trên những lời phỉ bảng của bà với Nhược Hân vừa nãy, Khê Vọng Lãng Đình từ giờ không còn hoan nghênh bà nữa.
Không đúng, tất cả các hạng mục bất động sản của nhà họ Cận tôi đều không
hoan nghênh ông Mai bà Mai, bây giờ mời hai ông bà về cho, nếu không tôi không ngại mời bảo vệ đuổi hai người ra ngoài đâu”
Cái miệng nhỏ của Tô Nhược Hân đã há thành hình chữ O.
Vì cô mà Cận Liễm nói dối không cần soạn thảo, trông cũng khá đáng yêu đấy chứ.
Durex không phải do Cận Liễm bỏ vào túi cô, là cô tự mua rồi cho vào…
Gô lặng lẽ ngẩng đầu lên, xấu hổ nhìn Cận Liễm, góc nghiêng của anh ta cũng đẹp không thua kém gì Hạ Thiên Tường.
Nhưng vì cô quen Hạ Thiên Tường trước nên có cảm giác quen ai trước người đó đẹp hơn thì phải.
Vậy nên cô cảm thấy Hạ Thiên Tường vẫn đẹp trai hơn một chút.
Tuy trông anh rất lạnh lùng.
Nhưng sự lạnh lùng của anh không liên quan đến cô.
Khi ở bên cô, anh không hề lạnh lùng, cưỡng hôn cô đã thành thói quen hàng
ngày của hai người, còn chuyện tiến thêm bước nữa cũng sắp thành chuyện
hàng ngày rồi…
“Cận Liễm, cậu… cậu đừng có mà quá đáng.” Khi cô
đang thất thần thì bà Mai đã tức tới run giọng quát lên, thấy mọi người
trong sảnh đều đang nhìn mình và ông Mai, nếu bà ta và chồng thật sự bị
Cận Liễm đuổi ra khỏi văn phòng kinh doanh theo cách này thì về sau sẽ
rất mất mặt.
“Người quá đáng là bà và ông Mai. Nhược Hân là
người của nhà họ Cận tôi, bà sỉ nhục Nhược Hân là sỉ nhục Cận Liễm tôi.
Người đâu, mời ông Mai và bà Mai ra khỏi toà nhà, sau này Khê Vọng Lãng
Đình từ chối hai người này đi vào.”
Ông chủ Cận Liễm vừa ra lệnh, tất cả nhân viên bảo vệ của toà nhà đang có mặt đều đi đến: “Mời ông bà.”
Lúc này ông Mai và bà Mai đã mất sạch thể diện: “Cận Liễm, cậu được lắm… rất được…
“Cảm ơn, tôi vẫn luôn như vậy, tại đây tôi muốn cho hai người một vài lời
khuyên, bất cứ ai dám bắt nạt Nhược Hân tức là chống lại nhà họ Cận tôi, sẽ bị loại khỏi vòng kinh doanh của nhà họ Gận tôi, không bao giờ hợp
tác.”
Hai người còn muốn nói gì đó nhưng bị bảo vệ ngăn lại, chỉ có thể vừa ỉu xìu ra khỏi tòa nhà vừa thấp giọng chửi rủa: “Cận Liễm,
Tô Nhược Hân, coi như hai người độc ác, tốt nhất hai người đừng bao giờ
rơi vào tay nhà họ Mai này, nếu không sẽ tới công chuyện ngay đấy.”
Hai người họ được mời ra ngoài, Cận Liễm cưng chiều vỗ vai Tô Nhược Hân:
“Bất động sản của nhà mình, không cần trả tiền, thích căn nào thì làm
thủ tục căn đó, chuyển nhượng dưới tên cô luôn.”
“Cận Liễm, tôi
không mua cho mình, tôi muốn mua cho dì nhỏ của tôi.” Tô Nhược Hân cảm
thấy mình vẫn nên mau chóng nói ra, nếu không một lời không hợp là Cận
Liễm lại tặng nhà ngay, sao cô cứ cảm giác tính cách này khá giống Hạ
Thiên Tường thế nhỉ.
“Mua nhà tặng dì nhỏ, cô gái này đúng là có hiếu.”
Có khách hàng đang xem nhà ở bên cạnh nghe thấy câu này thì không khỏi cảm thán.
“Tặng cho dì nhỏ của cô?” Cận Liễm cũng không ngờ Tô Nhược Hân mua nhà nhưng lại không phải cho mình.
“Ừm, khi còn nhỏ toàn là dì chăm sóc tôi, một tay dì nuôi tôi khôn lớn, bây
giờ họ đang sống trong căn nhà nhỏ gần khu vực ngoại thành, tôi nghĩ bây giờ tôi đã kiếm được tiền thì nên đổi cho dì một căn nhà lớn hơn, nhưng tiền tôi kiếm được có hạn, vậy nên chỉ có thể mua căn nhà nhỏ ba phòng
rộng tám mươi mét vuông thôi, sau này tôi kiếm được nhiều tiền hơn sẽ
mua cho dì căn lớn hơn.” Lời này là cô nói thật lòng, cô thật sự một
lòng muốn cải thiện môi trường sống cho nhà dì nhỏ.
Cô lo Cận
Liễm một lời không hợp lại tặng cho cô vài căn hộ lớn, vậy nên mau chóng nói cho anh ta biết mình mua nhà cho dì nhỏ, nhưng không ngờ những
người nghe được lời này đều thay đổi cái nhìn về cô từ cô gái hư hỏng
thành đánh giá cao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT