Làm thế là để báo đáp công ơn nuôi dưỡng và dạy dỗ của người khác.
Quả là một cô gái ngoan.
Cận Liễm ngẩn ra, thật sự không ngờ Tô Nhược Hân sẽ mua nhà cho dì nhỏ của
cô: “Được, dù sao cũng tặng thêm một căn biệt thự cho em, nếu dì nhỏ em
muốn sống ở một căn hộ ba phòng ngủ thì sống ở một căn hộ ba phòng ngủ,
nếu muốn sống ở biệt thự thì sống ở biệt thự, đều được cả.”
Cận
Liễm nở nụ cười ấm áp nhìn Tô Nhược Hân, mỗi một cử chỉ, hành động đều
ngập tràn cưng chiều, như thể anh ta nói rằng anh ta bỏ Durex vào túi
của cô thì thật sự là chính anh ta bỏ vào vậy, mọi chuyện như thể trò
đùa dai của anh ta.
Trong nháy mắt, cái nhìn của những người khác đối với Tô Nhược Hân cũng đảo ngược.
Dẫu sao việc anh trai cưng chiều em gái cũng không phải chuyện kinh thiên
động địa, làm anh luôn luôn lo em gái xinh đẹp của mình sẽ bị sói nhăm
nhe, vì vậy anh ta đặt đồ dùng an toàn vào trong túi em gái cũng đều là
vì lo nghĩ cho em.
Phân tích như vậy thì việc có hai gói Durex
trong túi Tô Nhược Hân là hoàn toàn hợp lý, đó hoàn toàn là hành động
bảo vệ em gái mình của Cận Liễm.
Tiếp sau đó, có ông chủ lớn như Cận Liễm ở đây, những thủ tục mua nhà khác không cần Tô Nhược Hân nhọc lòng nữa.
Cứ giao cho Tiểu Hạ đi xử lý là được.
Bây giờ Tô Nhược Hân chỉ cần chờ bàn giao nhà là có thể giao chìa khóa nhà cho dì nhỏ.
Tưởng tượng đến nụ cười hạnh phúc của dì nhỏ khi chuyển đến nhà mới, trên mặt Tô Nhược Hân cũng không giấu được nụ cười.
Cận Liễm nắm tay Tô Nhược Hân đi ra ngoài trung tâm mua bán: “Đi đâu? Anh đưa em đi.”
“Em muốn đến phòng khám, đang thực tập mà, buổi trưa bác sĩ Mạc sẽ đãi em
một bữa thịnh soạn, Cận Liễm có muốn đi cùng không?” Tô Nhược Hân tiện
miệng hỏi xem như phép lịch sự.
Kết quả, cô thật sự chỉ tiện
miệng thôi, nào ngờ lại nghe Cận Liễm đáp: “Có người mời thì đương nhiên phải đi rồi, nếu không đi ha chẳng phải phụ lòng người khác sao.”
“..” Tô Nhược Hân nheo mắt nhìn chiếc Mercedes-Benz Big G của Cận Liễm, lúc
này cô cảm thấy anh ta đang cố ý, cố ý muốn ăn một bữa cơm cùng với cô.
Cùng lúc ấy, cô chợt nhớ đến lần trước Hạ Thiên Tường và Cận Liễm đánh nhau. Hạ Thiên Tường đã đồng ý với cô sẽ mời Cận Liễm một bữa cơm xem như lời xin lỗi vì đã làm Cận Liễm bị thương.
Kết quả là cô bận rộn quá nên đã quên mất tiêu.
Hơn nữa, chỉ cần cô không nhắc đến, Hạ Thiên Tường chắc chắn sẽ làm như không biết gì.
Đèn đỏ.
Chiếc Mercedes-Benz Big G dừng lại trước vạch qua đường, Cận Liễm duỗi tay ra: “Lấy ra.”
“Cái… Cái gì?” Tô Nhược Hân hoàn toàn sửng sốt, không rõ người đàn ông này muốn cô lấy cái gì ra.
“Thứ đồ trong túi của em.” Đối mặt với khuôn mặt nhỏ nhắn bối rối của cô
gái, Cận Liễm không thể làm gì khác hơn là gợi ý thêm cho cô.
Tô Nhược Hân đỏ mặt: ‘Hôm nay cảm ơn anh.”
Nếu không phải Cận Liễm giải vây cho cô, chỉ sợ hình tượng xinh đẹp của cô
từ hôm nay trở đi sẽ hoàn toàn bị hủy hoại. Tô Nhược Hân nói lảng sang
chủ đề khác, không muốn giao Durex cho Cận Liễm.
“Là con gái nhà người ta thì không được để thứ này trong túi, lấy ra.” Kết quả, ý của Cận Liễm là nhất định muốn cô nộp ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT