Kỷ Vận hiểu rõ, người không đủ thông minh, không đủ thủ đoạn thì chỉ có thể mặc người khác xâu xé. Nhưng mà trên đời này cũng không có người hoàn toàn xấu, hoặc có thể nói là không có gì là hoàn toàn nguy hiểm, ví dụ như người ở thôn Đào Nguyên, phải học được cách phân biệt, đại khái, đây mới là mong muốn ban đầu của Kỷ Quân.
“Đào muội muội, có câu nói ta không biết có nên nói hay không?” Kỷ Huyên Huyên trầm tư một lúc lâu, rốt cuộc ngẩng đầu lên.
Không biết có nên nói không, lời giống như vậy, đều không phải là lời hay.
Kỷ Đào dùng ánh mắt cự tuyệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT