Lâm Thiên Dược một lần nữa lên giường, nhẹ nhàng ôm lấy nàng, hôn lên vành tai nàng, nói: “Đừng sợ.”
Khi Kỷ Đào tỉnh lại, bên ngoài cửa sổ đã một mảnh mông lung, mắt thấy trời đã sắp sáng, trên eo có một cánh tay ôm lấy, sau lưng là một khuôn ngực ấm ấp, nàng hơi động đạy thân thể, Lâm Thiên Dược đã mang theo âm thanh buồn ngủ nói: “Đào Nhi?”
“Ta muốn xoay người một chút.” Kỷ Đào nhỏ giọng nói.
Lâm Thiên Dược thả long tay một chút, Kỷ Đào nằm yên, cảm thấy cả người đau nhức, đặc biệt là eo, đã cứng đờ ra, nhìn không được nói: “Chàng ôm chặt như vậy, cả người ta đều căng cứng cả lên.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT