Sau ngày hôm đó, dường như phòng làm việc đã trở thành cấm địa của Tô Linh Lang. Chỉ cần đến gần phòng làm việc, đến gần máy tính, cô sẽ cảm thấy khó chịu cả người, khó chịu giống như hồi cô còn nhỏ không muốn lại bàn học để làm bài tập vậy. Huống hồ sếp còn ở trong đó nữa, nghĩ đến hình ảnh đêm qua, sếp ngồi nghiêng bên bàn, nắm lấy tay cô rồi rũ mắt nhìn cô chăm chú là khuôn mặt của Tô Linh Lang bỗng đỏ lên, càng không muốn bước vào đó một bước nào.
Mạnh Thường Phong ngồi xe lăn đi ra thì thấy Tô Linh Lang đang lăn lộn mấy vòng theo chiều kim đồng hồ trên thảm. Sau khi cô ngửa mặt lên nhìn thấy anh, lại lăn theo hướng ngược chiều kim đồng hồ. Tô Linh Lang lăn tới lăn lui nhiều lần, đầu tóc bị rối tung cả lên. Cô dứt khoát nằm yên ở đó, quyết không đứng dậy. Mạnh Thường Phong hết cách, cũng có chút buồn cười. Anh ngồi xe lăn đến bên cạnh cô, đưa hai ngón tay ra quơ quơ trước mặt cô:
"Mười ngày, mỗi ngày hai ngàn chữ đấy."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT