Đã qua mười giờ đồng hồ kể từ lúc móng lừa đen bị vứt đi, Tô Linh Lang trộm nhìn về phía ông chủ, rồi lại nhìn thẳng. Cô thật sự rất muốn lên mạng tìm kiếm thử xem, ông chủ đã không nói chuyện với cô khoảng chừng mười tiếng đồng hồ sau khi vô tình “chạm” vào móng lừa đen vì cô sơ ý, phải làm thế nào đây?
Lúc Tiểu Khả đi đến cửa Nam, thì nhìn thấy Tô Linh Lang với vẻ mặt vô cùng đáng thương đang đứng bên cạnh một người đàn ông ngồi trên xe lăn, mà ngũ quan người đàn ông ngồi trên xe lăn lại rất tuấn tú. Anh chăm chú xem danh sách đặt hàng trong tay, chân mày nhíu lại, khuôn mặt lộ rõ sự nghiêm túc. Nếu không phải xe lăn vẫn là chiếc xe lăn kia, suýt nữa thì Tiểu Khả đã không nhận ra người đó là ông chủ của Tô Tinh Lang, chẳng qua chỉ vừa thay đổi kiểu tóc mà thôi, thế mà khí chất liền thay đổi rõ rệt.
Bởi vì rối rắm mà các đường nét trên khuôn mặt Tô Linh Lang trở nên nhăn nhúm, Tiểu Khả kéo cô sang một bên, nhón mũi chân ghé sát vào tai cô và thì thầm: “Chị với sếp chị sao vậy? Anh ấy ngồi ở đó, ngay cả hít thở em cũng không dám, chị có thể đi giải quyết một chút không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT