Trúc lão quỷ trợn trừng mắt, nhìn một bóng người chậm rãi bước ra khỏi trận pháp.

Mắt tựa sao trời, mày như kiếm sắc, tóc ngắn hoa râm, một gương mặt toát lên tà khí.

Áo bào võ giả màu đen tự nhiên và phóng khoáng. Đại ngọc hắc long đeo thắt lưng là loại thiên tâm noãn ngọc, giá trị không chỉ vạn lượng vàng. Miếng ngọc bội trên người ngoài mang lại hiệu quả giữ ấm cho cơ thể, mà còn có thể thay chủ nhân chống đỡ tổn thương.

Mỗi bên tay đeo một chiếc nhẫn hư không. Nhẫn tay trái trắng ngần không tì vết, khắc chữ “Dương” bên trên, khí vận cuồn cuộn. Nhẫn tay phải đen kịt như mực, khắc chữ “Âm”, biến hóa khó lường.

Nơi lồng ngực có biểu tượng âm dương dung hòa, là bào phục võ giả riêng biệt của Âm Dương viện.

Nam tử vừa bước ra ngoài đã thấy hình nhân linh hồn xung quanh vung lưỡi liềm ập tới.

Nam tử khẽ chau mày, tung ra một quyền vào khoảng không trước mặt.

Đường quyền đành vào không khí, trong phút chốc, không khí trước mặt ông ta bập bềnh như sóng nước.

“Nộ Hải Kinh Đào!”

Khí kình khủng khiếp lan tràn, cả đám hình nhân linh hồn bị đánh bật ra trong giây lát.

Mặt Trúc lão quỷ cũng biến dạng theo luồng khí kình ngang tàng. Nam tử quét mắt nhìn tứ phía, đôi mắt bắn ra một luồng ánh sáng đáng sợ.

Hễ hình nhân linh hồn nào bị ánh sáng từ đôi mắt của nam tử chiếu vào là cố định ngay tại chỗ.

“Nhiếp Hồn Nhãn”

Trúc lão quỷ lẩm bẩm thành tiếng. Ông ta biết chiêu thức này. Chẳng phải là tuyệt kỹ sở trường của Tinh Uyên ở Âm Dương viện đó sao?

Liền một lúc, mười mấy hình nhân linh hồn đã bị cố định, tất cả trở lại yên tĩnh.

Nam tử thu hồi ánh sáng trong đôi mắt, cười bảo: “Phong Lịch tiên sinh, chào ông. Tôi là Diêm Từ Vũ.



Trúc lão quỷ đưa mắt quan sát Diêm Từ Vũ từ trên xuống dưới rồi nói: “Sư phụ của cậu là Tinh Uyên?"

Diêm Từ Vũ gật đầu đáp: “Đúng vậy.”

Trúc lão quỷ nói tiếp: “Từ lâu đã nghe người ta đồn, Tinh Uyên thu nhận được một đệ tử tài giỏi, hứa hẹn sẽ gây chấn động Thăng Võ hội của nước Võ Đỉnh. Ắt hẳn là cậu đây.”

Diêm Từ Vũ nhếch môi thoáng nở nụ cười. Rõ ràng hắn ta vô cùng hài lòng với tu vi của bản thân.

“Phong Lịch tiên sinh quá lời rồi. Linh đan mà tiên sinh vừa nói là thật chứ?”

Trúc lão quỷ gật đầu: “Dĩ nhiên là thật. Chỉ cần cậu giúp tôi được an toàn ở đây ba đến năm ngày, chắc chắn sẽ dâng tặng một viên linh đan

Nụ cười trên dương mặt Diêm Từ Vũ càng rõ rệt, nói: “Phong Lịch tiên sinh, hi vọng ông đừng dùng đan dược hạng kém để bịp bợm tôi. Đã hứa là linh đan thì đến lúc đó đừng lấy nguyên đan ra xua đuổi tôi.”

Con ngươi của Trúc lão quỷ co lại, đáp: “Yên tâm, cam đoan là linh đan không sai”

Diêm Từ Vũ gật đầu hài lòng, quét mắt nhìn xung quanh: “Vậy trước tiên hãy nói xem đây là nơi nào đã. Tiếp theo, chúng ta cần làm gì?”

Ở phía bên kia, nhóm Cửu Thiên đã đi đến trước cổng.

Lại là một cánh cổng trấn giữ, nhưng không hề có hoa văn phức tạp và huyễn thú long hổ canh giữ.

Cửu Thiên thận trọng nhìn đi nhìn lại, cuối cùng chắc chắn rằng cổng trấn giữ này chỉ có thể mở ra khi có dao động của nguyên khí riêng biệt. Cũng có nghĩa là ngoài chủ nhân của phủ đệ, những người khác rất khó có thể mở cánh cổng trấn giữ này.

Cửu Thiên ngẫm nghĩ chốc lát, đột nhiên quyết định giương thanh trọng kiếm của mình lên đánh mạnh vào cánh cửa.

Keng!

Động tác của Cửu Thiên khiến cho Hàn Liên và hai người còn lại giật nảy mình.



Như một phản xạ có điều kiện, cả ba lùi về sau mấy bước, đồng thời giơ vũ khí lên.

Nhưng đợi một lúc vẫn không có chuyện gì xảy ra.

Ba người nhìn quanh nhìn quất, rồi Hàn Liên thở phào nhẹ nhõm: “Cửu Thiên sư đệ, đệ đừng dọa người ta có được không? Người dọa người sẽ dọa chết người đấy.”

Cửu Thiên đứng im tại chỗ, lặng lẽ cảm nhận sức mạnh mình tung ra đã bị cổng trấn giữ hấp thụ, sau đó chuyển hóa thành sức mạnh phòng thủ của cổng trấn giữ.

Cửu Thiên mở hai mắt ra rồi đáp: “Rắc rối rồi. Cánh cổng này rất khó mở ra.

Đám Hàn Liên tiến lên phía trước. Sở Trực nói: "Không thể ấn vào đâu đó để mở ra giống như cánh cửa kia à?

Cửu Thiên lắc đầu: "Hết khả năng đó rồi. Trừ phi có pháp khí hoặc công pháp của vị tiên khí sư đã qua đời này. Khoan đã. Pháp khí, có khi nào là...

Như sực nhớ ra điều gì đó, Cửu Thiên vội vàng lấy Thập Phương đỉnh trong thắt lưng mình ra.

Thiên Địa Ngũ Hành Chi Lực vẫn đang chảy bên trong chiếc Thập Phương đỉnh trong suốt.

Cửu Thiên cầm Thập Phương đỉnh trên tay, chậm rãi truyền Ngũ Hành Chi Lực vào trong. Cửu Thiên có thể cảm nhận thấy một luồng lực co thắt đáng sợ truyền ra từ bên trong Thập Phương đỉnh, liên tục bóp nghẹt canh khí mà hắn bơm vào.

Vẻ mặt Cửu Thiên nghiêm nghị, canh khí trào dâng khắp cơ thể. canh khí hóa thành nguyên khí. Bỗng chốc, nguyên khí bùng nổ gấp hai mươi lần, xông vào trong Thập Phương đỉnh bằng sức mạnh hồng hoang.

Chỉ giây lát, Cửu Thiên đã “nhìn thấy” thông qua nguyên khí dấu khắc nho nhỏ bên trong Thập Phương đỉnh.

Không nghi ngờ gì nữa, đây là dấu ấn do chủ nhân của Thập Phương đỉnh để lại để điều khiển Thập Phương đỉnh. Thông qua dấu khắc nho nhỏ này, Cửu Thiên có thể cảm nhận được sức mạnh của vị tiên khí sư kia.

Luồng sức mạnh thâm sâu khó lường như đại dương, dù hàng trăm năm đã trôi qua, trong ấn ký vẫn ẩn chứa khí tức làm người ta bái phục.

Hít sâu một hơi, Cửu Thiên đẩy canh khí của mình vào dấu khắc.

Ngay sau đó, Thập Phương đỉnh sáng bừng lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play