Anh nhìn xung quanh một lượt thì thấy không có lò luyện đan nào còn trống nên đành ngồi chờ. Song đúng lúc này, trưởng lão ban nãy đã đi tới rồi cười nói với anh: “Cậu thi được điểm tuyệt đối nên tôi sẽ phá lệ, ưu tiên cho cậu luyện đan trước”.
Ngô Bình chắp tay: “Cảm ơn trưởng lão”.
Trưởng lão kia xua tay, ngay sau đó đã có người dẫn Ngô Bình đến trước một lò luyện đan.
Trên giá để đồ cạnh đó có sách luyện đan ghi những hướng dẫn chi tiết về luyện đan. Đương nhiên chúng chẳng có ích gì với Ngô Bình cả.
Chỉ có vài quy tắc là hữu dụng, các đệ tử áo trắng muốn qua vòng thì cứ luyện chế thành công một trong các loại đan dược này là được. Muốn là đệ tử Hoàng Đỉnh thì cần luyện chế được ba loại đan dược, hơn nữa mỗi loại đều phải đạt cấp hạ phẩm. Muốn thành đệ tử Thanh Đỉnh thì cần luyện chế bốn loại đan dược, thành phẩm phải là cấp trung phẩm hoặc trên trung phẩm. Cuối cùng muốn trở thành đệ tử Tử Đỉnh thì cần luyện chế năm loại đan dược, chất lượng cả năm phải cấp thượng phẩm hoặc cao hơn.
Trưởng lão ban nãy cũng đi theo Ngô Bình rồi cười nói: “Cậu bạn, cậu chuẩn bị luyện chế đan dược nào?”
Có bốn nhóm phương thức luyện đan là bạch đỉnh, Hoàng Đỉnh, Thanh Đỉnh và Tử Đỉnh.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Trưởng lão, đệ tử chọn nhóm đan dược Tử Đỉnh”.
Trưởng lão kia ngẩn ra hỏi: “Cậu mới đến đây lần đầu đúng không?”
Ngô Bình gật đầu: “Vâng”.
Trưởng lão ấy khuyên nhủ: “Thế thì cậu nên bắt đầu từ đan dược Hoàng Đỉnh hoặc Bạch Đỉnh, chứ Tử Đỉnh khó lắm, cậu sẽ thất bại đấy. Muốn kiểm tra lại thì phải chờ ba tháng nữa, tôi thấy cậu là hạt giống tốt nên không muốn cậu lãng phí thời gian”.
Ngô Bình cười nói: “Cảm ơn trưởng lão nhắc nhở, nhưng đệ tử vẫn chọn Tử Đỉnh ạ”.
Trưởng lão kia lắc đầu nói: “Được rồi, tuỳ cậu”.
Ngô Bình bắt đầu rửa lò, thấy vị trưởng lão kia vẫn chưa chịu đi, anh hỏi: “Xin hỏi danh tính của trưởng lão ạ?”
Ông ấy cười nói: “Tôi là Chu Thần Cửu, trưởng lão phụ trách quản lý đệ tử mới”.
Ngô Bình: “Chu trưởng lão, cảm ơn trưởng lão đã quan tâm đến đệ tử. Mời trưởng lão nán lại một chút xem đệ tử luyện chế năm loại đan dược được không ạ?”
Chu Thần Cửu cười nói: “Được, dù gì tôi cũng đổi ca rồi nên sẽ ở lại xem cậu trổ tài. Nếu cậu trở thành đệ tử Tử Đỉnh thì tôi sẽ tiến cử cậu với các thầy luyện đan có tiếng của môn phái”.
Ngô Bình gật đầu, sau đó nhanh chóng vào việc.
Lò đầu tiên là đan dược cơ bản, anh chỉ mất hơn 15 phút là hoàn thành, thành phẩm là đan dược thượng thượng phẩm! Đó là anh còn chưa thi triển hết tài năng, không thì có thể lên tới cấp cực phẩm.
Thấy ngay lò đầu tiên, Ngô Bình đã luyện chế ra đan dược thuộng thượng phẩm, Chu Thần Cửu sáng mắt lên rồi khen ngợi: “Giỏi, trình độ luyện đan của cậu còn thuần thục hơn khối đại sư luyện đan, khá lắm!”
Sau đó, Ngô Bình tiếp tục luyện chế lò thứ hai và ba, độ khó tăng dần lên, nhưng chất lượng đan dược của anh vẫn đạt cấp thượng thượng phẩm.
Khi anh bắt đầu luyện chế lò thứ tư, các đệ tử áo trắng xung quanh đã ngừng bàn tán, thay vào đó là các anh nhìn ngưỡng mộ tới anh. Thậm chí, mấy trưởng lão phụ trách ở đây cũng chạy tới với vẻ khen ngợi và tán thưởng.
“Giỏi lắm! Mới luyện lò đầu đã cho ra đan dược thượng thượng phẩm, chuyện này đã lâu không xuất hiện ở môn phái ta. Ha ha, xem ra đan tông của chúng ta sắp đón chào một thiêu kiêu tuyệt thế mới rồi”.
Một trưởng lão khác hỏi: “Ngô công tử trước kia đã luyện chế đan dược này chưa?”
Thì ra, các phương thức luyện đan dùng để xét duyệt chỉ có bấy nhiêu, rất nhiều người trước khi đến kiểm tra đều luyện tập suốt ở nhà, với mục đích có thể tăng chất lượng đan dược.
Ngô Bình lắc đầu: “Thưa trưởng lão, đệ tử mới luyện lần đầu”.