Ngô Bình hoảng sợ nói: “Trong miệng vết thương này có sức mạnh ăn mòn sức sống cực kỳ khủng bố, đây là kiếp lực!”
Cô gái khẽ thở dài đáp: “Đúng vậy, lúc đó ta đang độ kiếp. Vốn dĩ, đã không còn sức đỡ nổi đòn cuối cùng, là Thanh Nhi nhào tới đỡ thay ta một kiếp”.
Ngô Bình hỏi: “Tại sao nó lại muốn chắn thiên kiếp giúp cô?”
Cô gái đáp: “Trước đó, nó bị xà yêu đuổi giết, ta đã cứu nó. Không ngờ, nó vẫn nhớ, vào lúc quan trọng còn cứu ta một mạng”.
Ngô Bình: “Chắn thiên kiếp mà không chết thì xem ra thực lực lúc đó của nó cũng không yếu”.
Cô gái: “Lúc ấy, Thanh Nhi có tu vi của Yêu Hoàng cũng tương đương với tu sĩ Đạo Cảnh sơ kỳ của loài người”.
Ngô Bình: “Vậy thì đỉnh quá, để ta thử xem, thuốc ở đâu?”
Cô gái vung tay lên đã có mấy trăm gốc cây bay đến, nhìn thoáng qua thì chúng đều là cấp mười, cấp mười hai, thậm chí mười ba!
Ngô Bình sáng mắt lên nói: “Tiên tử, nếu ta chữa được cho cáo xanh thì có thể cho ta những dược liệu còn lại không?”
Cô gái: “Trong Linh Đài của ta còn có rất rất nhiều dược liệu, ngươi mà chữa được cho Thanh Nhi thì dù tặng hết cho ngươi cũng không sao”.
Ngô Bình vỗ tay một cái: “Được, cứ giao cho ta!”
Anh quan sát một lát bèn suy nghĩ nên trị như thế nào. Đầu tiên, anh chọn ra ba loại chính trong đống dược liệu, lại lấy ra một ít dược liệu của bản thân rồi bắt đầu luyện chế một loại đan dược tên là Độ Ách Linh Đan. Ngô Bình luyện liền hai lò, lò đầu là thượng phẩm, không có tác dụng gì. Lò thứ hai đạt tới cực phẩm và tổng cộng luyện được ba viên.
Anh đút cho thanh hồ viên thứ nhất rồi lấy tiên châm ra ghim đầy kim lên người nó.
Thoáng chốc, thanh hồ lập tức chìm vào giấc ngủ, nằm im trên mặt đất.
Ngô Bình lại chọn thêm năm loại dược chính, tiếp tục luyện chế loại đan dược thứ hai tên là Ngũ Hành Thần Nguyên Đan. Loại này có thể chữa trị thần nguyên. Thần Nguyên của con thanh hồ này đã cực kỳ yếu ớt, nếu không khôi phục trước thì sẽ chẳng có cách nào trị những bệnh khác.
Lần này, anh cũng luyện chế hai lò, lò thứ hai đạt được hai viên đan dược cực phẩm.
Sau khi luyện xong, Ngô Bình bèn đút cho thanh hồ ăn viên Độ Ách Linh Đan thứ hai và tiếp tục luyện lò thứ ba.
Sau khi nguyên thần ổn định thì cần phải khôi phục sức sống trong cơ thể. Vì sức sống của nó đã bị kiếp lục ăn mòn gần như không còn. Thế nên, giờ loại anh luyện có tên là Tam Nguyên Sinh Cơ Đan. Ba loại dược liệu quý giá đã dùng đều là linh dược cấp mười!
Những linh dược cấp mười ấy đã không còn ý thức, nhưng tính chất vẫn giữ nguyên. Lần này, luyện chế rất khó, lò thứ nhất chỉ miễn cưỡng đạt tới trung phẩm.
Sau khi luyện xong, anh lại đút cho thanh hồ ăn viên Độ Ách Linh Đan thứ ba. Sau đó, Ngô Bình tiếp tục luyện chế lò Tam Nguyên Sinh Cơ Đan thứ hai. Lần này, đan dược đạt tới thượng phẩm.
Ngô Bình lại không hài lòng, tiếp tục luyện lò thứ ba mà lúc này lại đạt tới thượng phẩm.
Anh lẩm bẩm: “Tuy không phải cực phẩm, những cũng có thể cố mà dùng được”.
Bấy giờ, thanh hồ cũng tỉnh lại. Nó cảm thấy khỏe hơn rất nhiều, miệng vết thương và kiếp lực trong người đang bị một sức mạnh khác chèn ép ở trong một góc.