Phùng Tuấn Bảo kích động tới mức toàn thân run rẩy: “Đan dược cấp bốn cực phẩm và cấp sáu thượng thượng phẩm ư! Trời ơi, tiên sinh là thầy luyện đan cấp sáu ạ?”  

 

Ngô Bình cười nói: “Tôi chưa đi kiểm tra cấp bậc thân phận thầy luyện đan, nhưng đúng là tôi có thể luyện chế được đan dược cấp sáu”.  

 

Phùng Tuấn Bảo hít sâu một hơi: “Tiên sinh, tôi sẽ chuẩn bị đấu giá ngay. Tiên sinh tạm thời cứ ở lại đây, có gì cần thì cứ sai người đến gọi tôi là được”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Khi đến đây, tôi nhìn thấy thành này cũng có đan đường và hiệu thuốc, mấy hôm tới tôi muốn đi tham quan, tiện thể luyện chế thêm mấy lò đan dược”.  

 

Anh đã lấy được khá nhiều linh dược và lò luyện đan của nhà họ Diệp, vừa hay có thể luyện chế mấy loại đan dược mới.  

 

Phùng Tuấn Bảo nghe xong thì vội nói: “Tiên sinh, vừa hay tôi đang có mấy phương thức luyện đan, không biết tiên sinh có hứng thú không?”  



 

Ngô Bình cười hỏi: “Thế à, đưa tôi xem nào”.  

 

Phùng Tuấn Bảo: “Tiên sinh chờ một lát, tôi sẽ đi lấy ngay”.  

 

Đây là các phương thức luyện đan mà Phùng Tuấn Bảo thu thập được và luôn coi như bảo bối, chưa từng nói cho ai biết hay cho ai xem. Nhưng Ngô Bình không phải người bình thường, anh là một thầy luyện đan cực giỏi nên đã đủ tư cách được ông ấy chia sẻ.  

 

Loáng cái, Phùng Tuấn Bảo đã mang bốn phương thức luyện đan đến rồi đưa cho Ngô Bình bằng hai tay.  

 

Ngô Bình đọc lướt nhanh qua rồi khẽ sưng sờ. Bốn phương thức luyện đan này có hai cái là đan dược cấp bảy, một loại là đan dược cấp tám, cuối cùng là một đan dược cấp chín. Điều này có nghĩa là chỉ thầy luyện đan cấp bảy trở lên mới có thể luyện chế được các loại đan dược này.  

 

Phùng Tuấn Bảo nhìn vẻ mặt của Ngô Bình, thấy anh không có thái độ gì thì không nhịn được hỏi: “Tiên sinh, các phương thức này thế nào?”  

 

Ngô Bình không trả lời, mà hỏi ngược lại: “Ông đã gặp thầy luyện đan cấp bảy bao giờ chưa?”  

 

Phùng Tuấn Bảo cười ngượng lắc đầu: “Thầy luyện đan cấp bảy quá cao quý nên sao tôi gặp được. Nhưng tôi biết hoàng triều Bách Nạp ở phía Tây có một thầy luyện đan cấp bảy, người này rất được coi trọng, đến hoàng đế còn phải nể mặt phần nào”.  

 

Ngô Bình: “Trong các phương thức ông đưa cho tôi, đan dược thấp nhất đã là cấp bảy nên hơi khó luyện chế”.  

 

Phùng Tuấn Bảo đầy vẻ mong chờ: “Tiên sinh có làm được không ạ?”  

 

Ngô Bình lấy một phương thức luyện đan ra rồi hỏi: “Ông có thể tìm được các dược liệu này cho tôi không?”  

 

Phùng Tuấn Bảo cười nói: “Tôi đã bắt đầu thu thập dược liệu của hai đan dược cấp bảy này từ mười năm trước, hiện giờ đã gom đủ một loại, loại kia thì vẫn thiếu hai vị thuốc”.  

 

Ngô Bình thoáng ngạc nhiên: “Gom đủ được một loại thôi cũng là siêu rồi, số dược liệu của ông đủ luyện mấy lò?”  

 

Phùng Tuấn Bảo: “Bốn đến năm lò”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Tôi có thể thử, nếu thành công thì tôi sẽ đưa cho ông ba viên”.  

 

Phùng Tuấn Bảo kích động nói: “Được ạ”.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play