Phùng Tuấn Bảo cười nói: “Vâng, tôi sẽ sai người mang dược liệu đến ngay”.
Một lát sau, Phùng Tuấn Bảo đã đi ngay. Nửa tiếng sau, ông ấy đã đích thân mang dược liệu tới.
Tiễn Phùng Tuấn Bảo đi rồi, Ngô Bình đi tới một căn phòng yên tĩnh. Anh lấy lò luyện đan lấy được của nhà họ Diệp ra rồi bắt đầu rửa lò và làm ấm, chuẩn bị luyện chế một loại đan dược cấp bảy.
Nhà Phùng Tuấn Bảo giàu thế này mà mất mười năm mới thu thập đủ dược liệu, chứng tỏ đan dược này rất quý.
Ngô Bình không muốn lãng phí dược liệu nên trước khi luyện đan, anh đã nghiên cứu rất kỹ, đan dược này có tên là Bí Thai Đan.
Nó là bước chuẩn bị để ngưng tụ bí thai cho tầng thứ bảy Bí Anh của Bí cảnh. Nếu ngưng tụ bí anh thành công thì có thể trực tiếp hấp thu sức mạnh của vũ trụ chính, từ đó trở thành một đại cao thủ thật sự.
Nhưng Bí Thai cực khó tu luyện. Từ xưa đến nay, trong gần 400 tu sĩ tầng thứ bảy của Bí cảnh, chỉ có một người có thể kết thành bí thai.
Vì thế cảnh giới Bí Thai là niềm ao ước của tất cả tu sĩ tầng thứ bảy Bí cảnh. Trong khi đó, Bí Thai Đan có thể gia tăng tỉ lệ thành công cho quá trình này.
Tu sĩ bình thưởng chỉ có một phần bốn trăm phần trăm tỉ lể thành công, nhưng uống Bí Thai Đan vào rồi thì tỉ lệ thành công sẽ được nâng lên là một phần mười phần trăm.
Dù Ngô Bình chưa tu luyện đến cảnh giới Bí Thai, nhưng anh đã có hiểu biết rất rõ về cảnh giới này.
Sau hai, ba tiếng suy ngẫm, anh mới bắt đầu luyện chế lò đầu tiên.
Rất nhanh, anh đã hoàn thành xong lò đầu. Tuy thành công, nhưng thành phẩm chưa được như ý, chỉ có ba viên đan dược cấp bảy trung phẩm.
Anh suy nghĩ thêm rồi điều chỉnh lại tỉ lệ của dược liệu, tăng thêm hai trình tự. Kết quả là thành phẩm của lò thứ hai là bốn viên cấp bảy thượng phẩm.
Anh biết rõ vì mình chưa đến tầng thứ bảy Bí Cảnh nên không thể luyện chế đan dược này quá hoàn hảo được, cùng lắm chỉ đạt đến cấp thượng thượng phẩm thôi, chứ tuyệt phẩm hay cực phẩm là điều không thể.
Quả nhiên, lò thứ ba đã cho ra bốn viên đan dược thượng thượng phẩm.
Luyện xong lò thứ ba, Ngô Bình thấy đã đến sáng hôm sau, anh mở cửa đi ra rồi sai người đi gọi Phùng Tuấn Bảo.
Phùng Tuấn Bảo mừng rỡ: “Quá tốt rồi!”
Thật ra đừng nói là trung phẩm, dù là hạ phẩm hay thậm chí thấp hơn một cấp nữa thì Phùng Tuấn Bảo vẫn chấp nhận được, dẫu sao đây cũng là đan dược cấp bảy.
Ngô Bình đưa chiếc bình có ba viên đan dược cho Phùng Tuấn Bảo rồi nói: “Tôi cho ông ba viên đúng như đã hứa”.
Phùng Tuấn Bảo nhận lấy rồi nói: “Cảm ơn tiên sinh”.
Ngô Bình: “Buổi bán đấu giá tiến hành đến đâu rồi?”