Hoắc Đình nghiêm túc nói: “Đại sư huynh, có lẽ trước đây chúng tôi muốn gài anh, nhưng bây giờ tiểu đệ có thể chắc chắn một trăm phần trăm, tên Tiêu Phá Thiên đó không phải là đối thủ của anh”.
Ngô Bình: “Tại sao nhất định phải cứu cô ta về?”
Hoắc Đình nghiến răng nói: “Vì tên Tiêu Phá Thiên đáng chết đó đã từng đứng trước cửa Huyền Minh giáo ngông cuồng nói là cho chúng ta thời gian một năm, bất cứ tu sĩ nam nào của Huyền Minh giáo đều có thể đến khiêu chiến với hắn, chỉ cần dám gửi thư khiêu chiến thì hắn sẽ ra nghênh chiến”.
Ngô Bình lạnh lùng đáp: “Đúng thật là ngông cuồng, đem giấy bút đến đây”.
Hoắc Đình ngây ra: “Đại sư huynh, anh đang định?”
Ngô Bình lạnh lùng đáp: “Gửi thư khiêu chiến!”
Mắt Hoắc Đình sáng rực: “Nếu đại sư huynh ra tay thì Tiêu Phá Thiên chắc chắn sẽ thua”.
Ngô Bình nhìn Hoắc Đình bình tĩnh nói: “Cho dù ý định của anh là khiêu khích tôi đánh nhau để ngư ông đắc lợi hay muốn dạy cho Tiêu Phá Thiên một bài học thật, tôi cũng không quan tâm. Tôi thách đấu với Tiêu Phá Thiên chỉ vì tôi muốn hủy diệt uy phong của hắn, tranh một chút quyền lợi cho Huyền Minh Giáo”.
“Hay lắm”, vài giọng nói vang lên từ bên ngoài, sau đó mấy trưởng lão và giáo chủ xuất hiện.
Ngoài các giáo phương còn có mấy người Cừu Quang Thái cũng là nhân vật quan trọng của Huyền Minh Giáo.
Mọi người nhìn thấy giáo chủ đều bước đến chào.
Trương Cổ Nguyệt cười nói: “Ngô Bình, cậu muốn gửi chiến thư đến Tiêu Phá Thiên thật sao?”
Ngô Bình gật đầu: “Vâng”.
Trương Cổ Nguyệt: “Nếu đã gửi chiến thư thì nên trang trọng một chút, lấy danh nghĩa của Huyền Minh Giáo. Tôi muốn xem thử Kim Long Môn có dám chấp nhận thách đấu không”.
Cừu Quang Thái: “Giáo chủ, vẫn có thể kèm theo điều kiện”.
Trương Cổ Nguyệt gật đầu: “Đúng thế, nếu chúng ta thắng thì phải đòi lại mỏ linh tinh”.
Linh tinh có thể dùng để tạo ra tinh tệ, giá trị rất cao nên có một mỏ linh tinh tức là có được một cây rụng tiền.
Cừu Quang Thái: “Nếu thế thì chúng ta phải đưa ra lợi ích rất lớn, như thế mới có thể khiến Kim Long Môn hạ quyết tâm”.
Trương Cổ Nguyệt: “Chỉ cần lợi ích đủ lớn, Kim Long Môn chắc chắn sẽ mắc câu”.
Cừu Quang Thái: “Thế nên chúng ta chỉ cần chắc chắn Ngô Bình có thể thắng”.
Nói rồi mọi người đều nhìn Ngô Bình.
Ngô Bình nói: “Dù cho có mười Tiêu Phá Thiên cộng lại cũng không phải là đối thủ của đệ tử”.