Ngô Bình: “Các em phạt bọn trẻ thế này à?”  

 

Nhậm San San: “Mọi chuyện xong rồi mà, là bên kia sai trước, lũ trẻ nhà mình bị lừa mà không được phản kháng à?”  

 

Ngô Bình: “San San, em đừng đánh trống lảng, anh không nói chuyện đó, anh đang nói tới chuyện bọn trẻ tự ý chạy ra ngoài là sai”.  

 

Lý dược sư vừa ăn vừa nói: “Vâng vâng, bố nói đúng, bọn con không nên tự ý ra ngoài”.  



 

Ngô Bình nhìn thằng bé mà tức đến mức điên người, anh bước tới định đá nó một cái thì Lý dược sư đã trốn sau lưng Nhậm San San rồi cười trừ: “Bố, bố đi không lâu thì tiên đình đã cử một khâm sai đại thần đến đấy ạ”.  

 

Ngô Bình nhướn mày: “Khâm sai đại thần đến ư?”  

 



Đường Băng Vân: “Họ sắc phong anh là thầy luyện đan số một tiên đình”.  

 

Ngô Bình cười mỉa: “Đan Hoàng như anh mà cần cái sắc phong ấy à? Tiên đình đúng là vô vị”.  

 

Đường Băng Vân: “Chưa chắc đâu, thầy luyện đan số một trước đó chính là viện chủ của đan viện Thiên Địa đấy”.  

 

Ngô Bình biết đan viện này chính là thế lực đứng sau hội quán luyện đan, là nơi đánh giá trình độ của các thầy luyện đan trong thiên hạ nên đương nhiên có tầm ảnh hưởng rất lớn.  

 

“Tiên đình định cho anh làm viện chủ của đan viện Thiên Địa à?”  

 

Đường Băng Vân: “Đan viện này cũng như một cơ quan của tiên đình, tuy ít khi dùng đến, nhưng đị vị của nơi này không thấp đâu”.  

 

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi cười nói: “Tiên đình cũng chẳng có ý tốt đẹp gì”.  

 

Đường Băng Vân: “Sao anh lại nói thế”.  

 

Ngô Bình: “Họ sắc phong cho anh như thế thì viện chủ hiện giờ sẽ nghĩ gì? Chắc thầy luyện đan trong cả thiên hạ cũng không phục đâu, như vậy anh chẳng là đối tượng bị các thầy luyện đan trong thiên hạ công kích à?”  

 

Lý Dật cau mày: “Tiên đình thật nham hiểm, bố ơi, chúng ta không cần danh hiệu ấy nữa, ai thích thì đi mà làm”.  

 

Diệp Băng Hi: “Dật Nhi, con chưa hiểu chuyện thì đừng nói bừa”.  

 

Cô ấy ngẫm nghĩ rồi nói: “Anh nhận danh hiệu này cũng được, mình phải có tiếng thì việc kinh doanh của Đan Hoàng Các mới thuận lợi. Bây giờ, Khuyên Giới chỉ còn cái danh thôi, các đại lục thường xuyên qua lại với nhau. Sau này, Đan Hoàng Các sẽ phải đối mặt với người mua của cả vũ trụ nên danh tiếng là điều rất quan trọng”.  

 

Ngô Bình: “Nhưng anh sẽ không làm viện chủ của đan viện Thiên Địa, anh không muốn đối địch với viện chủ hiện tại”.  

 

Diệp Băng Hi: “Họ có ý thù địch với anh nếu anh thành viện chủ thôi, hơn nữa anh nổi tiếng thì cũng sẽ giành mất mối làm ăn của nhiều người mà”.  

 

Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Thầy luyện đan kiếm cơm nhờ năng lực, dù họ có bất mãn thì cũng không dám làm gì quá đáng đâu”.  

 

Lý Thái Nhất: “Bố chỉ cần làm việc mà họ không làm được thì họ sẽ phục ngay. Sau này, bố hãy luyện chế những đan dược mà không ai luyện được, dùng cách nay để chứng minh thực lực của bố”.  

 

Ngô Bình gật đầu: “Lần này bố về cũng để luyện chế thêm đan dược”.  

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play