Đường Băng Vân: “Huyền Bình, thôi, bọn trẻ còn nhỏ”.  

 

Ngô Bình lừ mắt: “Kệ cho chúng nó quỳ ở đấy”.  

 

Nói rồi, anh ngồi xuống một bên rồi nói: “Bố đang có một trăm loại tuyệt học kỷ nguyên, từ giờ trở đi, mỗi ngày bốn đứa đều phải học, khi nào học xong thì sẽ được ra ngoài”.  

 



Dứt lời, Ngô Bình điểm tay một cái, một cánh cửa hiện ra trên hư không, một lực hút đã hút nhóm Lý Dật vào bên trong.  

 

Cạnh cánh cửa đó là vũ trụ nhỏ của Ngô Bình, bên trong có ánh sáng của vũ trụ chính và các loại sức mạnh của vũ trụ chính. Ngô Bình định nhân đây để rèn luyện thể chất của lũ trẻ.  

 



Thấy Ngô Bình nhốt bốn đứa con lại, Diệp Băng Hi nói: “Huyền Bình, anh định nhốt chúng nó bao lâu?”  

 

Ngô Bình: “Anh đã bảo đứa nào học xong thì mới được ra ngoài mà”.  

 

Đào Như Tuyết: “Như thế cũng được, chúng học được ít bản lĩnh rồi thì ra ngoài không phải sợ ai nữa”.  

 

Ngô Bình: “Đan dược ở đây đang thiếu, anh sẽ kiếm một chỗ để luyện đan”.  

 

Nói xong, anh vạch một đường trên không trung rồi tiến vào một không gian khác. Đây là không gian do anh mới tạo ra, anh có thể thay đổi quy luật thời gian ở đây.  

 

Trước đó, anh đã gom được rất nhiều dược liệu, giờ có thể tập trung luyện đan để củng cố chỗ đứng cho Đan Hoàng Các được rồi.  

 

Anh dùng các dược liệu của vũ trụ chính để nghiên cứu ra một loại bảo dược luyện hình, kết hợp với các tài năng Thánh đạo nên đạt tên cho đan dược là Đại Thánh Luyện Hình Đan.  

 

Luyện xong môt lò, anh kiểm chứng hiệu quả thì thấy chất lượng rất tốt. Sau đó, anh tập trung luyện chế đan dược này, anh luyện một lèo ba lò, sau đó năm lò, cuối cùng là 10 lò, mỗi lò ra được năm viên đan dược.  

 

Đại Thánh Luyện Hình Đan có chất lượng rất cao, công dụng cũng rất mạnh, dược liệu của Ngô Bình có hạn nên không thể luyện chế quá nhiều, cuối cùng anh chỉ luyện được 200 lò và có mười nghìn viên.

Sau đó, anh lại luyện chế loại đan dược thứ hai là Thiên Tinh Hoá Đan. Đan dược này chuyên cường hoá thần hồn, phối hợp rất tốt với Đại Thánh Luyện Hình Đan, nhưng giá thì cao gấp đôi. Ngô Bình đã luyện chế được một nghìn viên.  

 

Tiếp theo, anh nghiên cứu thêm vài loại đan dược nữa. Đây là một công việc rất tốn thời gian, loáng cái anh đã ở trong không gian nho nhỏ này cả trăm năm rồi.  

 

Trong thời gian đó, anh đã luyện chế được hơn 500 loại đan dược, hầu hết đều là loại chưa từng xuất hiện ở thế giới này. Anh cũng đã dùng gần hết dược liệu mình có nên khó mà tạo ra thêm đan dược nào khác. Ngoài ra, anh cũng đã hoàn thành hết đơn đặt hàng của Đan Hoàng Các.  

 

Cả trăm năm sống cô độc cũng không phải chuyện gì quá khó khăn với một Thiên Thánh như Ngô Bình, nhưng nói chung anh vẫn thấy chán nên vươn vai một cái rồi rời khỏi đây.  

 

Từ lúc anh vào đây đến bây giờ đã hơn một trăm năm, nhưng nên ngoài thì mới chỉ có 15 phút mà thôi, nhóm Đào Như Tuyết đang nói chuyện trong đại đường.  

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play