Chương 4417
Ngô Bình cười khẩy nói: “Dựa vào đám rác rưởi này mà cũng dám bắt nạt người phụ nữ của anh ư? Mỗi người dập đầu một trăm lần”.
Anh vừa nói dứt câu thì tất cả đám người kia đều dập đầu với Chu Thanh Nghiên, cơ thể họ đã mất khống chế, vì thế ai cũng dập đầu rất mạnh, thậm chí còn đập vỡ cả nền đất.
“Hỗn láo!”
Đột nhiên có một tiếng hét giận dữ vang lên, sau đó lại có một tốp người bay ra lườm Ngô Bình.
Người đi đầu là một người đàn ông râu tóc vẫn đen, đôi mắt màu tím đỏ, chỉ cần nhìn khí tức cũng có thể đoán anh ta là một cường giả cấp Đạo Tổ, hơn nữa còn là Đạo Tổ tu hành ở Thiên Ngoại nên có thực lực mạnh hơn Đạo Tổ tu luyện ở Khuyên Giới nhiều. Đi theo sau anh ta là hơn chục người, xem chừng họ đều là đệ tử của sư tổ Quảng Thành.
Nhìn thấy người đó xuất hiện, Chu Thanh Nghiên biến sắc mặt rồi nhỏ giọng nói: “Huyền Bình, đó là Thập sư huynh! Tu vi của người này rất cao, chỉ còn cách Đạo Tôn một bước nữa thôi”.
Ngô Bình thờ ơ nói: “Không phải sợ hắn, có anh đây rồi thì không ai dám làm gì em đâu”.
Thập sư huynh đó đáp thẳng vào trong thánh vực của Ngô Bình, khi chân hắn đáp đất thì vang lên một tiếng động mạnh, có hai luồng sức mạnh khủng khiếp trên không trung không ngừng va chạm.
Sau vài tiếng động liên tiếp, thánh vực của Ngô Bình vẫn không hề thu nhỏ, còn đôi chân của Thập sư huynh thì bắt đầu không thể chạm xuống đất được nữa.
Cứ thế giằng co một lúc, Thập sư huynh đã nghiêm mặt lại rồi chắp tay với Ngô Bình: “Xin hỏi tên và lai lịch của cậu bạn!”
Ngô Bình bình thản đáp: “Tôi là chồng của Chu Thanh Nghiên, lũ khốn này ỷ mình gia nhập môn phái trước nên đã bắt nạt cô ấy. Ha ha, nếu không vì nể mặt sư tổ Quảng Thành thì hôm nay tôi đã đánh chết hết bọn chúng rồi”.
Thập sư huynh trầm mặc một lát rồi nói: “Chuyện này là họ sai, Thanh Nghiên cũng là sư muội của chúng tôi, là người cùng một môn phái nên có chuyện gì thì nên ngồi xuống nói chuyện với nhau”.
Ngô Bình biết người này thấy mình không mạnh bằng anh nên đã dùng tới cách nói chuyện mềm mỏng, anh nói: “Tôi vẫn chưa hỏi xong đâu”.
Anh tiến lên trước rồi xách cổ tên bị anh vùi đầu xuống đất dậy, hỏi: “Là ai sai anh nhắm vào Thanh Nghiên?”
Tên đó bị Ngô Bình ấn đầu xong thì đầu óc cũng như ngừng trệ, gã nói: “Là Cửu sư tỷ”.
Ngô Bình hỏi Chu Thanh Nghiên: “Ai là Cửu sư tỷ?”
Chu Thanh Nghiên nhăn mặt nói: “Cửu sư tỷ là một trong những người có địa vị cao nhất trong các sư tỷ, tỷ ấy đến từ một thế lực lớn nên có chỗ dựa rất chắc”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Tại sao Cửu sư tỷ kia lại nhằm vào Chu Thanh Nghiên?”
Người kia đáp: “Tôi cũng không rõ, tôi chỉ nhận lệnh làm việc thôi”;.
Ngô Bình ném tên đó xuống đất rồi nói: “Biến hết đi!”
Mấy người kia đã có thể cử động bình thường trở lại, sau lập tức chạy hết ra sau lưng Thập sư huynh.
Thập sư huynh không được vui cho lắm, tuy Ngô Bình đã thả người nhưng không hề nể mặt hắn chút nào nên nói: “Thanh Nghiên sư muội, em không định giới thiệu chồng mình cho mọi người làm quen à?”
“Hừ! Tôi thấy tên này bị tà ma nhập rồi”.
Đột nhiên có một cô gái mặc váy tím xuất hiện, cô ta vô cùng xinh đẹp, nhưng ánh mắt thì lạnh lùng.
Chu Thanh Nghiên nổi giận nói: “Cửu sư tỷ, sao chồng tôi lại bị tà ma nhập được?”
Người đó chính là Cửu sư tỷ, cô ta cười lạnh nói: “Nếu không bị tà ma nhập thì một tu sĩ cỏn cao sao có thể có được thực lực mạnh đến vậy? Đã thế còn đánh ngang cơ với Thập sư đệ nữa”.
Ngô Bình nhìn cô gái đó rồi hỏi: “Chính cô đã kiếm chuyện với Thanh Nghiên đúng không?”