Thần Vương trả lời: “Là Thần tử Bàn Nguyên. Thực lực của người đó rất mạnh, muốn luyện hóa cả đại lục Côn Luân để nâng cao cảnh giới”.

Ngô Bình lấy làm kinh ngạc: “Luyện hóa đại lục Côn Luân sao? Dã tâm thật lớn!”

“Người đó có thể khiến toàn bộ sinh vật trên đại lục Côn Luân trở thành Thần bộc của mình. Thần bộc càng đông thì thực lực của người đó càng tăng lên”.

Ngô Bình cười lạnh: “Nằm mơ giữa ban ngày!”

Anh lại hỏi: “Thần tử Bàn Nguyên này là ai?”

Thần Vương đáp: “Là Thần tử do Tử Dương Thần Cung thai nghén ra. Tử Dương Thần Cung là một trong số bảy Thần Cung lớn. Thần tử của họ có địa vị cực cao”.

Ngô Bình tò mò: “Ông có thân phận gì ở Thần giới?”

Thần Vương trả lời: “Tôi là Băng Hoang Thần Vương”.

“Tại sao Thần tử Bàn Nguyên có thể ra lệnh cho ông? Ông có quan hệ gì với Tử Dương Thần Cung?”

Băng Hoang Thần Vương đáp: “Tử Dương Thần Cung được hợp thành từ nhiều thế lực Thần tộc khác nhau. Tôi là thành viên của một thế lực trong số đó nên tôi không thể làm trái mệnh lệnh của Thần tử Bàn Nguyên”.

Ngô Bình lại tra hỏi kỹ càng. Về sau anh mới biết Thần Cung là nơi các cao thủ Thần tộc bồi dưỡng các thiên tài nòng cốt, mất rất nhiều tài nguyên. Vậy nên như Tử Dương Thần Cung phải mất ba năm mới bồi dưỡng ra một Thần tử, hơn nữa tỷ lệ thành công chỉ có 30% đến 50%. Trung bình phải mất tám năm mới có thể tạo ra một vị Thần tử.

Những Thần tử này đến từ các thế lực khác nhau. Bọn họ sẽ trở thành những lực lượng trung kiên sau này. Trong đó, Thần tử được chia làm ba cấp. Thần tử cấp cao vô cùng hiếm có, phải mất từ một đến hai trăm năm mới xuất hiện. Thần tử cấp trung thì khoảng hai đến ba mươi năm mới có. Phần lớn các Thần tử đều chỉ ở cấp thấp. Chỉ các Thần tử cấp trung mới được đặt tên, giống như Thần tử Bàn Nguyên chính là loại này, tên là Bàn Nguyên. Còn các Thần tử cấp thấp thì không có tên, chỉ được gọi theo họ.

Ngô Bình hỏi rất nhiều về Thần Cung. Quá trình tạo ra Thần tử rất nghiêm ngặt, phải lựa chọn ra một nghìn trẻ Thần tộc phù hợp từ mấy trăm triệu trẻ. Sau khi bồi dưỡng đến khoảng hai tuổi lại chọn ra một trăm trẻ ưu tú nhất, dồn nhiều tài nguyên bồi dưỡng cho họ hơn. Đợi đến khi bọn trẻ được năm tuổi sẽ chọn ra mười người đưa vào Thần Cung để dạy dỗ.

Mười trẻ Thần tộc này sẽ bị Thần cung đào thải dần dần. Nếu không may mắn thì có khi không giữ lại được ai. Còn lúc may mắn thì có thể chọn ra hai đến ba vị Thần tử trong một lần. Cơ chế bồi dưỡng Thần tử của Thần cung là lợi dụng hoàn cảnh đặc thù của gia tộc và tăng cường tiến hóa Thần tộc để sản sinh ra dòng máu Thần tộc mới. Vậy nên mỗi một Thần tử đều mang trong mình một dòng máu Thần tộc hoàn toàn mới. Đẳng cấp của Thần tử cũng được đánh giá dựa trên chất lượng huyết mạch của mỗi người.

Nghe đến đây, Ngô Bình không khỏi cảm thán. Thảo nào Thần tộc lại hùng mạnh như vậy. Hệ thống bồi dưỡng khổng lồ, phạm vi toàn diện, chi phí đắt đỏ như vậy. Nếu Nhân tộc cũng làm được điều này thì lo gì không có thiên tài?

Băng Hoang Thần Vương run rẩy nói: “Cái gì tôi biết tôi đều nói cả rồi, xin cậu tha cho tôi một mạng!”

Ngô Bình nhìn ông ta: “Thế lực của ông ở Thần giới có địa vị gì không?”

Băng Hoang Thần Vương đáp: “Gia tộc của tôi là thế lực Thần tộc hạng hai”.

Ngô Bình gật đầu nói: “Tôi có thể tha cho ông, nhưng ông phải nghe lời. Từ nay về sau ông phải làm trâu làm ngựa cho tôi. Ông không chịu thì tôi sẽ giết ông luôn cho xong chuyện”.

Băng Hoang Thần Vương vô cùng do dự. Ông ta là Thần tộc cao quý, tất nhiên không muốn bị người khác khống chế. Nhưng nếu không đồng ý thì chỉ còn một con đường chết. Cuối cùng ông ta thở dài: “Tôi đồng ý phục vụ cậu!”

Ngô Bình nói: “Ông không cần cảm thấy ấm ức. Sau này ông sẽ rõ làm việc cho tôi là may mắn cả đời của ông”, dứt lời anh bảo Thanh Minh kiểm soát tâm trí của Băng Hoang Thần Vương.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play