Ngô Bình thi pháp xuống lưỡi đao, thanh đao phát ra tiếng vù vù. Nhưng lại không bị tổn hại: “Chú Tống, loại đao này bao nhiêu?”

Tống Tử Sơn: “Giá cả rất cao, thanh đoản đao trong tay cậu là thần binh cao cấp, một chiếc lên tới tám triệu thần vệ. Còn thần binh cấp thấp khoảng năm trăm nghìn”.

Ngô Bình: “Cháu có thể mua một ít thần binh này không?”

Tống Tử Sơn cười nói: “Đương nhiên. Nhưng phải có thân phận Thần tộc mới mua được, hơn nữa còn phải đặt trước”.

Ngô Bình: “Vậy nhờ chú Tống đặt trước giúp cháu một ít”.

Tống Tử Sơn nói: “Cậu Ngô muốn đặt bao nhiêu?”

Ngô Bình nghĩ nghĩ: “Ba nghìn thần binh cao cấp, bao gồm một ngàn thần thương, một ngàn chuôi kiếm thần, một ngàn thần đao”.

Tống Tử Sơn sửng sốt: “Ba nghìn, ít nhất phải hơn hai triệu thần vương tệ”.

Ngô Bình: “Tiền không thành vấn đề, lát nữa cháu sẽ bán một ít đan dược. Chú Tống, chú biết có loại đan dược nào đáng tiền ở đây không?”

Tống Tử Sơn: “Thật ra có một đoạn thời gian tôi kinh doanh đan dược. Đan dược đáng giá hơn nhiều, ví dụ như Chính Hướng Thần Đan có thể áp chế tà ác tiến hóa”.

Ngô Bình: “Chính Hướng Thần Đan giá bao nhiêu?”

Tống Tử Sơn: “Tôi nhớ Chính Hướng Thầm Đan bậc ba cũng hơn sáu triệu thần tệ. Chính Hướng Thần Đan nhất phẩm giá hơn ba mươi triệu thần tệ”.

Hai mắt Ngô Bình sáng lên, nói: “Lát nữa cháu đi mua một viên Chính Hướng Thần Đan”.

Tống Tử Sơn cười nói: “Trên người tôi có”. Nói xong, ông ta lấy ra một bình thuốc rồi mở ra. Bên trong là một viên đan dược màu tím nhạt to bằng hạt đậu phộng.

Ngô Bình cầm viên đan dược quan sát một lúc, nói: “Đây chắc là đan dược bậc ba. Chú Tống, viên đan này bán cho cháu đi”.

Tống Tử Sơn nói: “Cậu Ngô cứ cầm lấy mà dùng, không cần nói đến chuyện tiền nong”.

Ngô Bình cười nói: “Vậy lát nữa cháu đưa cho chú mấy viên Chính Hướng Thần Đan vương phẩm”.

Nói xong, anh bỏ đan dược vào miệng, cảm nhận dược lực. Dựa vào kinh nghiệm luyện đan của mình, Ngô Bình nhanh chóng tìm ra dược liệu luyện chế đan dược, thậm chí còn nhanh chóng điều chỉnh cách điều chế thần đan cho hợp lý hơn.

Dược liệu dùng cho Chính Hướng Thần Đan chủ yếu được sản xuất ở Thần Vực, nên anh đi đến tiệm thuốc mua một ít dược liệu với mấy loại đá thần.

Đá thần là khoáng vật đặc hữu của Đấu Hư Thần Vực, ẩn chứa sức mạnh thần kỳ, có thể đẩy nhanh quá trình tiến hóa của sinh vật. Có rất nhiều loại đá thần nhưng Ngô Bình chỉ lấy ba trong số chúng.

Chuẩn bị xong dược liệu, Ngô Bình trở lại nhà trọ. Lúc này đã là ban đêm, anh suy nghĩ một chút, bắt đầu thử luyện chế Chính Hướng Thần Đan.

Vừa lấy lò luyện đan ra, trong viện đã xuất hiện mấy bóng đen. Ngô Bình cười lạnh, đánh một quyền vào cửa sổ. Lập tức, lực đạo vô hình đập thẳng vào bóng người áo đen khiến một tên kêu thảm một tiếng, đột tử tại chỗ.

Mấy tên còn lại kinh hãi nhảy dựng lên bỏ chạy, nhưng cũng bị một chưởng của Ngô Bình đánh ngã, hộc máu kêu đau. Chúng rên rỉ một lúc rồi lần lượt bỏ mạng.

Tống Tử Sơn nghe thấy động tĩnh, muốn ra bên ngoài kiểm tra, lại bị Ngô Bình ngăn lại: “Chú Tống, không cần để ý đến bọn hắn”.

Tống Tử Sơn gật đầu nói: “Nhất định là đám người sáng nay, bọn hắn muốn ngầm ra tay với tôi”.

Ngô Bình cho dược liệu vào, tiếp tục luyện đan. Lò thứ nhất luyện ra đan dược nhị phẩm, Ngô Bình ăn thử, cảm thấy dược hiệu mạnh hơn viên trước rất nhiều, nhưng vẫn chưa hài lòng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play