Dứt lời, gã ta nói với người ngồi trong xe: “Khách hàng cứ yên tâm, trình độ đánh xe của người này còn giỏi hơn tôi”.
Bên trong vọng ra một tiếng “ừ” lí nhí, sau đó liền im bặt.
Ngô Bình lại hỏi: “Đằng trước là thành Bạch Mã sao?”
Người đánh xe đáp: “Đúng rồi. Hình như anh không biết thành Bạch Mã, từ nơi khác đến à?”
Anh nói: “Đừng nhắc tới nữa. Tôi đi đường tắt lại bị cướp sạch. Giờ không còn gì cả, không thì đã không phải ngồi nhờ xe anh”.
Người đánh xe không khỏi thấy thương hại: “Anh sơ ý quá, phải chọn đường to mà đi chứ. Đi đường nhỏ chả bị cướp thì sao?”
Ngô Bình giả bộ buồn bực: “Đừng nhắc tới chuyện đó nữa. Tôi chưa đến thành Bạch Mã bao giờ, anh có thể kể cho tôi nghe về tình hình trong thành được không?”
Người đánh xe cười bảo: “Được thôi. Dù sao có anh đánh xe, tôi cũng không có gì phải làm”.
Theo lời người đánh xe kể, ban đầu thành Bạch Mã chỉ là một trạm nghỉ chân, tên là trạm Bạch Mã. Về sau có người phát hiện ra mỏ vàng tiên và mỏ đá thần ở gần đó. Dần dà nơi đây phát triển phồn vinh, tạo nên thành Bạch Mã ngày nay”.
Trong thành có hơn chục triệu dân cư sinh sống, buôn bán phát triển mạnh mẽ. Đặc biệt có không ít khách buôn đến đây để mua đá thần và vàng tiên. Thành chủ tên là Phạm Trường An, thực lực cấp Thần Tiên. Ông ta có một cô con gái xinh đẹp tuyệt trần tên là Phạm Thuần Như.
Ngô Bình thăm dò: “Anh này, Thần Tiên có bao nhiêu cảnh giới vậy? Chắc là bọn họ lợi hại lắm đúng không?”
Người đánh xe bật cười: “Xem ra anh không biết gì thật. Tất nhiên là Thần Tiên rất lợi hại rồi. Chẳng hạn như thành chủ của thành Bạch Mã, chỉ là một vị Thần Tiên nhưng không hề thua kém địa vị của Thần tộc chính tông. Hơn nữa, Thần Tiên đều mang trong mình hai thân phận cao quý, vừa là Thần tộc vừa là Thần Tiên. Giống như Phạm thành chủ là Thần Vương đấy”.
Người đánh xe kể tiếp: “Còn về cảnh giới của Thần Tiên thì ai ai cũng biết có mười hai cảnh giới nhỏ, bốn cảnh giới lớn”.
Ngô Bình tò mò hỏi: “Phạm thành chủ đang ở cảnh giới nào?”
Người đánh xe nói: “Nghe đồn Phạm thành chủ đang ở cảnh giới nhỏ thứ năm, tức là cảnh giới lớn thứ hai. Thần Tiên đạt được cảnh giới này được gọi là Thần Tiên Vương”.
Anh đoán thử: “Vậy cảnh giới lớn thứ ba sẽ gọi là Thần Tiên Hoàng sao?”
Người đánh xe đáp: “Không phải, gọi là Tiên Hoàng!”
Anh giật mình hỏi: “Tiên Hoàng? Không lẽ ở cảnh giới này thì không còn liên quan đến dòng máu Thần tộc nữa sao?”
Người đánh xe không hiểu nhiều như vậy, không biết phải trả lời thế nào. Bấy giờ, người khách ngồi trong xe ngựa bỗng lên tiếng: “Không sai, khi đạt đến cảnh giới lớn thứ ba của Thần Tiên thì sẽ thoát khỏi trói buộc của Thần tộc”.
Ngô Bình vẫn hỏi tiếp: “Thế còn cảnh giới lớn thứ tư thì sao?”
Người sau lưng anh thản nhiên đáp: “Đạt tới cảnh giới này được gọi là Thủy Tiên”.
“Thủy Tiên? Nghĩa là gì?”
Người kia nói: “Nghĩa là bắt đầu từ đây mới là tiên thật sự”.
Ngô Bình giật mình nói: “Mạnh như vậy mà mới là sự khởi đầu của tiên thôi sao?”
Người kia đáp: “Tiên tộc từng rất hùng mạnh”.
Sau khi dừng lại một lát, người kia lại nói tiếp: “Tuy cậu vẫn luôn đặt câu hỏi nhưng luôn hỏi đúng trọng tâm, có lẽ cậu cũng không phải người thường. Cậu có thể vào đây không?”