Nhìn thấy Lưu Thế Dũng, gã râu vàng đã kêu lên thảm thiết: “Anh Tam, thằng nhóc này ra tay ác quá!”

Ngô Bình xuống xe, anh nhìn chòng chọc Lưu Thế Dũng, hỏi: “Mày cho người đánh chết anh tao à?”

Lưu Thế Dũng là người từng trải, nhìn thấy anh em bị đánh thảm thế này thì biết ngay Ngô Bình không phải là người dễ chọc vào, lập tức cười nịnh: “Người anh em, đừng kích động. Anh cậu là bị tai nạn lao động…”

Rầm!

Ngô Bình tới trước mặt Lưu Thế Dũng trong nháy mắt, một quyền đấm vào ngực hắn. Lưu Thế Dũng không kịp kêu đau đã bị đánh bay ra mười mấy mét, sau đó đập mạnh lên tường.

Sau đó, anh hỏi Lưu Thế Dũng đang thoi thóp: “Những ai đã ra tay, mày chỉ mặt ra cho tao”.

Lưu Thế Dũng sợ hãi tột độ, hắn gắng gượng giơ tay lên chỉ từng người một, kẻ đầu tiên bị chỉ là gã râu vàng.

Hắn chỉ đến ai, Ngô Bình đều nhìn và nhớ kỹ. Đến khi hắn chỉ ra được bảy người, Ngô Bình đã điểm bảy huyệt trên người Lưu Thế Dũng, toàn thân hắn bỗng vặn vẹo, đau đớn thét lên, loại đau đớn này khiến hắn sống không bằng chết!

Sau đó, Ngô Bình lại đá vài phát lên người tất cả bọn còn lại, đám người này đều kêu la thảm thiết, nằm vật dưới đất. Bọn chúng sẽ đau đớn ba ngày ba đêm, cuối cùng đau đến chết. Những người khác thì bị Ngô Bình dùng phi châm xoá đi ký ức, hoàn toàn không nhớ anh từng đến đây.

Trả thù xong, anh bắt một chiếc xe trở về nhà, lo liệu hậu sự cho anh cả.

Với năng lực bây giờ của anh, không thể cứu sống người đã chết được nên chỉ đành chấp nhận hiện thực.

Một vài người dân trong thôn tới giúp đỡ, Ngô Bình mua quan tài, bắt đầu lo liệu chuyện chôn cất.

Cảnh sát không hề tới tìm anh. Sau khi bên huyện nhận được báo án thì có một tốp người tới hiện trường lục soát, tiện thể điều tra Lưu Thế Dũng luôn. Dù sao thì điều tra kẻ sắp chết cũng dễ dàng hơn nhiều.

Cuối cùng, tài sản của Lưu Thế Dũng bị tịch thu, đa số thuộc hạ bị phạt tù, đám vợ của Lưu Thế Dũng cũng chia ra bỏ chạy. Ba ngày sau, đám tội ác tày trời này chết trong trại tạm giam.

Ngày hôm sau, Ngô Bình lo xong tang sự cho anh cả, nhưng anh không yên tâm về chị dâu và cháu của mình. Ngày thứ ba, anh dẫn Tô Tuệ và Vân Sinh về nhà mình, biệt thự Ngư Châu.

Anh lấy một triệu đưa cho Tô Tuệ để dùng sinh hoạt trong một năm, đồng thời tìm người sắp xếp chuyện học hành cho Vân Sinh. Anh tìm Trương Định Nhất, bố của Trương Định Nhất có vài mối quan hệ xã hội, một cú điện thoại là đã có thể giải quyết được vấn đề.

La Phi Phi tới an ủi anh.

Thật ra mấy ngày nay anh cũng không ở không, cái chết của anh cả khiến anh hiểu ra tầm quan trọng của thực lực. Nếu không nhờ anh đã khôi phục lại được một ít tu vi thì đến năng lực trả thù cho anh cả, anh cũng không có.

Mấy ngày liên tiếp tu luyện Xích Minh Bản Nguyên Kinh, sức mạnh Xích Minh dần khôi phục, bây giờ anh đã đột phá lên tầng hai.

Tầng hai Xích Minh Kinh là dung hoà sức mạnh Xích Minh vào tinh thần và tế bào, nếu anh có thể đạt được tầng thứ hai, thực lực sẽ không yếu hơn Thiên Tiên của thế giới này.

Đợi đến khi Tô Tuệ đã thích nghi với cuộc sống ở đây, Vân Sinh cũng đi học lại bình thường, Ngô Bình mới yên tâm. La Phi Phi thường tới an ủi và bầu bạn với Tô Tuệ, điều này khiến Tô Tuệ cũng dần thoát ra khỏi ám ảnh, đối diện với cuộc sống mới.

Ngô Bình đã quyết định tặng nhà cho chị dâu và Vân Sinh sinh sống, đợi lúc anh có tiền sẽ mua một căn khác ở.

Hôm nay, Trương Định Nhất hẹn gặp anh ở cổng trường, anh ta nói: “Tôi đã liên lạc được với người bên phái Hoàng Long rồi, chút nữa đi gặp bọn họ. Anh Ngô, đến lúc đó anh nấp trong tối, có thể quan sát trước xem sao”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play