Tư Không Vũ nói: “Bệ hạ, vi thần cho rằng Quỷ Phương chắc chắn sẽ không vô cớ đánh chúng ta. Vì tuy đế quốc Thiên Võ mạnh, nhưng không hề có sức uy hiếp với bộ Quỷ Phương. Mặt khác, nước Long gần đây liên tục dùng binh với bên Quỷ Phương”.

Ngô Bình: “Mọi người cảm thấy tại sao Quỷ Phương lại khai chiến với chúng ta?”

Đại thần phụ trách tình báo nói: “Bệ hạ, thần vừa có được tin tức, bảo vật của Quỷ Phương là lò Quỷ Phương đã biến mất. Lò Quỷ Phương được Quỷ Phương coi là chí bảo, năm xưa vì lò này mà Quỷ Phương đã đồng thời khai chiến với Tiên Quốc và Thiên Đạo Môn. Thế nên thần đoán có thể có người đã giá họa việc lấy cắp lò Quỷ Phương lên đầu đế quốc Thiên Võ”.

Ngô Bình: “Lò Quỷ Phương là bảo vật gì mà Quỷ Phương lại coi trọng như vậy?”

Đại thần đáp: “Thưa bệ hạ, nghe nói trong lò Quỷ Phương có sức mạnh truyền thừa của bộ Quỷ Phương, các thời đều sẽ có người Quỷ Phương có được sức mạnh đó, cuối cùng trở thành thủ lĩnh của bộ Quỷ Phương”.

Ngô Bình: “Ồ, lấy được sức mạnh từ trong lò Quỷ Phương?”

Một vị đại thần khác nói: “Nghe đồn trước khi chết, cường giả Quỷ Phương sẽ cất giữ sức mạnh của mình vào trong lò Quỷ Phương. Cứ như vậy, qua biết bao nhiêu năm tháng, vô số cường giả gửi sức mạnh vào lò Quỷ Phương, khiến Quỷ Phương trở nên rất mạnh mẽ. Tuy nhiên, trong các thế hệ sau này, người có thể có được sức mạnh được truyền lại từ lò Quỷ Phương càng ngày càng ít”.

Ngô Bình: “Thể chất của người Quỷ Phương nhất định có điểm gì đặc biệt, nếu có cơ hội thì nên tìm hiểu kỹ”.

Sau khi hỏi thăm tình hình của lò Quỷ Phương, anh quyết định đi tìm lò Quỷ Phương, chỉ cần tìm được cái lò này, uy hiếp từ Quỷ Phương sẽ được xóa bỏ.

Sau đó, anh bay lên bầu trời và mở đôi mắt nhìn thấu vạn vật để quan sát toàn bộ lục địa Côn Luân. Có thể thấy được, trên đại lục có vô số điểm sáng lập lòe, những điểm sáng này hoặc là cường giả hoặc là bảo vật, đương nhiên, những bảo vật này phần lớn đều có chủ sở hữu.

Ngay sau đó, anh dán chặt mắt vào một chùm sáng khổng lồ tạo nên từ vô số điểm sáng, theo sự hiểu biết của anh về lò Quỷ Phương, anh phán đoán rằng chùm sáng đó nhất định là do lò Quỷ Phương phát ra.

Anh bay về phía quả chùm sáng, càng lúc càng gần, khi khoảng cách chỉ còn mấy chục nghìn mét, anh phát hiện nơi này là một tòa thần điện.

Ở đâu có thần điện, ở đó sẽ có Thần tộc. Quả nhiên, ngay khi anh đến gần, hai luồng ánh thần đã bay lên không trung và ngăn anh lại.

“To gan, một người phàm cỏn con mà cũng dám xông vào thần điện Thiên Kỵ à?”. Một Thần tộc đanh giọng khiển trách, đồng thời vươn tay vỗ về phía Ngô Bình.

Trong lòng bàn tay của kẻ đó có một tia sáng màu lục, cũng không biết đã tung ra loại thần thuật lợi hại gì.

Ngô Bình ngay lập tức tung quyền đánh bay Thần tộc này, anh đá bay một Thần tộc khác bằng một cú đá, sau đó lao vào thần điện nhanh nhất có thể.

Trong thần điện, một chiếc lò lớn màu xanh được đặt trong điện, bên ngoài được bày một trận pháp để che giấu khí tức. Tuy nhiên, Ngô Bình đã phát hiện ra nó ngay, anh thu lò Quỷ Phương vào rồi đi thẳng.

Khi những Thần tộc còn lại phản ứng lại, anh đã biến mất dạng, những Thần tộc này ngay cả thân phận của Ngô Bình cũng không biết.

Sau khi lấy được lò Quỷ Phương, Ngô Bình cũng không vội trả lại ngay cho Quỷ Phương, sau khi trở về hoàng cung anh liền lấy lò Quỷ Phương ra. Anh dùng đôi mắt nhìn thấu vạn vật, nhìn thấy một người đàn ông hai đầu đang ngồi xếp bằng trong lò Quỷ Phương.

Người đàn ông này có một đầu mở mắt và một đầu nhắm mắt. Ngô Bình nhìn sang, người đàn ông mở mắt dường như cảm nhận được Ngô Bình, đột nhiên nhìn về phía anh.

Ngô Bình không chút sợ hãi nhìn người đó, một lúc sau, trong đầu anh vang lên một giọng nói: “Cậu có thể nhìn thấy tôi sao?”

Ngô Bình nói: “Đúng vậy”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play