Lâm Nhu đáp: “Được rồi, tôi sẽ liên lạc với người đó. Nhưng tại sao cậu lại là anh trai tôi, làm em trai tôi không được sao?”
Ngô Bình: “Chị có một người anh trai là thánh nhân thì chắc chắn sẽ không bị thiệt mà?”
Lâm Nhu cười “he he” đáp: “Nhưng nếu có em trai thánh nhân, chẳng phải càng có uy hơn sao?”
Ngô Bình: “Đừng nói nhảm nữa, mau liên lạc đi”.
Lâm Nhu sau đó đã liên lạc với đệ tử của Thánh Tiên Tông tên là La Ngọc kia.
Đúng như tên gọi, La Ngọc đẹp trai như ngọc. Từ khi gặp Lâm Nhu, anh ta luôn ngưỡng mộ cô và thường xuyên tìm cách tiếp cận. Nhưng tiếc là Lâm Nhu không có hứng thú với anh ta. Khi Lâm Nhu nói rằng cô ấy có chuyện muốn nhờ, La Ngọc vô cùng vui mừng và chạy đến Hắc Thiên Giáo ngay.
Trong hoa viên của Hắc Thiên Giáo, Lâm Nhu kéo tay Ngô Bình và nói: “La Ngọc, đây là anh trai tôi, anh ấy tên là Lâm Tiểu Bình”.
La Ngọc vội vàng chắp tay chào: “Hân hạnh được gặp Lâm đại ca”.
Ngô Bình cười đáp: “Cậu là La Ngọc phải không? Được lắm, đúng là có khí phách của người tài”.
La Ngọc cười đáp: “Lâm đại ca quá khen rồi”.
Lâm Nhu: “La Ngọc, tôi muốn nhờ anh giúp anh trai tôi gia nhập Thánh Tiên Tông. Anh cũng biết rằng Hắc Thiên Giáo hiện tại rất yếu, không có tương lai nếu ở lại đây. Vì vậy, tôi hy vọng rằng anh trai tôi có thể gia nhập một môn phái hùng mạnh hơn”.
La Ngọc đột nhiên lộ ra vẻ bối rối và nói: “Lâm Nhu, tôi thực sự muốn giúp đỡ Lâm đại ca. Nhưng tôi chỉ là một đệ tử bình thường của Thánh Tiên Tông. Với lại, cuộc tuyển chọn đầu vào của Thánh Tiên Tông cực kỳ nghiêm ngặt, mỗi đệ tử trước khi gia nhập môn phái thì đều phải gặp mặt tông chủ, tỷ lệ đào thải rất cao. Đây cũng là lý do mà số lượng đệ tử Thánh Tiên Tông chỉ có mấy trăm người mà thôi”.
Lâm Nhu: “Tư chất của anh trai tôi rất tốt, anh ấy không cần đi cửa sau. Chỉ cần để anh ấy làm bài kiểm tra đầu vào của Thánh Tiên Tông, anh ấy nhất định sẽ vượt qua”.
La Ngọc đương nhiên không tin, năm đó anh ta còn tưởng rằng mình cực kỳ tài giỏi, nhưng suýt chút nữa đã bị loại trong kỳ thi tuyển đệ tử. Cuối cùng nếu không phải vì đẹp trai mà được thêm điểm, tông chủ có lẽ đã không giữ anh ta lại.
Có điều, anh ta đương nhiên không thể từ chối, nói: “Nếu như đại ca tự tin về năng lực của mình thì tốt rồi, tôi có thể dẫn anh ấy tới tham gia kỳ thi đầu vào”.
Ngô Bình hỏi: “Người anh em, nội dung khảo hạch của Thánh Tiên Tông là gì vậy?”
La Ngọc: “Thánh Tiên Tông khảo hạch không giống với những môn phái khác, chúng tôi sẽ kiểm tra ‘thánh căn’ và ‘tiên căn'”.
Ngô Bình: “Tiên căn thì tôi đã biết, nhưng thánh căn là gì?”
La Ngọc cười nói: “Thánh căn chính là căn cốt để thành thánh. Thánh căn càng tốt, người thành thánh càng dễ dàng. Thánh Tiên Tông là tu tiên và tu thánh song hành, hai quá trình tu luyện này bổ trợ và thúc đẩy lẫn nhau”.
Ngô Bình thoáng ngạc nhiên: “Tu thánh và tu tiên kết hợp, quả thực là thú vị. Có điều, sau cùng quá trình tu luyện này sẽ đi đến đâu?”
La Ngọc: “Theo lời sư tổ của chúng tôi thì hai quá trình này có thể diễn ra song song. Có thể vừa là thánh nhân, vừa là tu sĩ Tiên Đạo, gọi là thánh tiên!”
Ngô Bình thầm nghĩ: “Thánh – tiên cùng song hành, chẳng phải giống như mình bây giờ sao?” Vì vậy, anh càng nóng lòng muốn xem công pháp của Thánh Tiên Tông, muốn biết vị tiền bối kia năm xưa đã tu luyện như thế nào.
Anh liền hỏi: “Người anh em, tôi nghe nói Thánh Tiên Tông có một loại công pháp, ai có thể tu luyện thành công sẽ trở thành tông chủ, có chuyện như vậy sao?”