Cá sấu thần cảm nhận được địch ý của Ngô Bình, tức giận gầm lên: “Nhân loại ti tiện, sao dám quấy rầy ta nghỉ ngơi!”
Ngô Bình hỏi: “Mày là yêu hay thần?”
Cá sấu thần quát: “Nhân loại đáng chết, ngươi chọc giận bản đại thần, chết đi!”
Cơ thể khổng lồ thu nhỏ lại, biến thành một có quái vật đầu cá sấu thân người, cao nghìn mét, trên tay cầm thanh khảm đao, gầm lên lao về phía Ngô Bình.
Ngô Bình là Thánh Nhân, tất nhiên không sợ con cá thần này, anh tiến ra một bước, dùng tay không đỡ lấy đao. Cá sấu thần rút đao, Ngô Bình không hề nhúc nhích, nó giận dữ: “Ngươi là người phương nào?”
Ngô Bình đánh một quyền lên đầu cá sấu, đánh đến mức máu thần phun tung tóe, nó r3n rỉ.
Sau ba quyền, đao của cá sấu thần đã mất. Ngô Bình đè nó dưới đất, dùng quyền đánh nó, sau vài chục cái, nó bắt đầu xin tha.
“Thánh Nhân tha mạng, Thánh Nhân tha mạng!”
Ngô Bình vừa ra tay, khí tức Thánh Nhân lập tức phóng ra, cá sấu thần tự biết không đánh lại nên la hét xin tha.
Môn đồ Thần Ngạc Môn sợ điếng người, tín ngưỡng của họ lại bị đè đánh như thế sao? Hắn là ai mà mạnh quá vậy!
Ngô Bình dẫm cá sấu trên đất: “Mày là thần tộc?”
Cá sấu thần vội đáp: “Bẩm Thánh Nhân, ta là thần tộc, có điều thần tịch mới có không lâu thôi”.
Ngô Bình: “Thần tịch? Nói vậy thì trước kia mày không phải sinh linh thần tộc mà vẫn có thể thành thần tộc?”
Cá sấu thần nói: “Vâng, chỉ cần đạt tới tiêu chuẩn nhất định là có thể tham gia khảo hạch, sau đó trở thành thành viên thần tộc!”
Ngô Bình híp mắt: “Thần tộc đúng là thông minh, qua cách này là có thể thu nạp những sinh linh mạnh mẽ nhất vào thế lực của mình”.
Ngô Bình hỏi tiếp: “Nếu đã là thần tộc, sao mày còn ở Nam Hải?”
Cá sấu thần thở dài: “Loại mới gia nhập như ta thì địa vị khá thấp, bị khinh bỉ tại thần giới, nên mới về lại đây tu luyện!”
Ngô Bình: “Nếu tu luyện thì sao ăn nhiều người như vậy?”
Cá sấu thần: “Ta đâu phải chỉ ăn người, loại thịt nào ta cũng ăn mà!”
Ngô Bình cười lạnh: “Hôm nay mày dám phái binh tới địa bàn của tao, ai cho mày gan chó thế!”
Cá sấu thần xin tha: “Thánh Nhân tha mạng, ta tu hành tới giờ không dễ. Nếu Thánh Nhân không giết, sau này ta nguyện ý trung thành với Thánh Nhân”.
Ngô Bình cười lạnh: “Mày cảm thấy tao cần quái vật như mày à?”
Cá sấu thần thấy Ngô Bình không đồng ý thì nói: “Thánh Nhân, tiểu nhân khai hết, thật ra ta nghỉ ngơi ở đây là đợi một thứ xuất thế!”
Ngô Bình có chút hứng thú: “Thứ gì?”
Cá sấu thần: “Thứ mà hải nhân tìm kiếm biết bao năm tháng – con của biển!”
Ngô Bình: “Đứa con của biển? Là gì?”
Cá sấu thần nói: “Trong đại dương mênh mông này có rất nhiều hải tộc sinh sống, thế lực mạnh nhất là tộc hải nhân. Tộc này có một truyền thuyết là cứ cách mười nghìn năm, trong biển cả sẽ sinh ra đứa con của biển. Khi đứa con của biển ra đời, tộc hải nhân sẽ tìm được và nuôi lớn, trở thành thủ lĩnh tối cao của tộc hải nhân, gọi là Hải Hoàng!”