Cảnh tượng này khiến binh sĩ nhà họ Sách lập tức mất sĩ khí, có một số người đã dứt khoát quỳ xuống đầu hàng. Ngay cả chủ công còn quỳ, bọn họ việc gì phải liều mạng tiếp cơ chứ?

Một người quỳ sẽ có hai người quỳ, hai người quỳ sẽ có mười người quỳ. Dần dần, trận chiến kết thúc, tất cả binh sĩ nhà họ Sách thi nhau quỳ xuống đất, những kẻ phản kháng cũng bị giết rất nhanh.

Sách Thiên Khánh vừa kinh ngạc vừa sợ hãi: “Sao nhà ngươi lại có tu vi mạnh đến vậy?”

Ngô Bình đáp: “Sách Thiên Khánh, nhà ngươi tưởng rằng sở hữu bán thần là có thể đối đầu với trẫm ư, đúng là ấu trĩ! Người đâu, lôi Sách Thiên Khánh ra chém, tiếp quản địa bàn của họ Sách!”

Anh nói tiếp: “Kỷ Nhược Phi, từ nay về sau, địa bàn nhà họ Sách sẽ thuộc về nhà họ Kỷ. Từ hôm nay, Kỷ thị thay thế Sách thị, thăng làm vương tộc!”

Kỷ Nhược Phi và người nhà họ Kỷ vô cùng mừng rỡ, liền tiến đến tạ ơn.

Hoàng đế Thiên Võ san bằng nhà họ Sách chỉ trong khoảng thời gian cực ngắn. Tin vừa truyền ra, thiên hạ đều chấn động. Những thế lực vốn không có lập trường liền thi nhau cử người đến triều đình để tỏ lòng trung với Ngô Bình.

Sau khi dẹp yên phản loạn họ Sách, Ngô Bình khải hoàn hồi triều. Linh Hy, Vân Tịch, Kỷ Nhược Phi, Lý Mai đều được giao những chức vụ quan trọng.

Sau khi bàn bạc với các đại thần, Ngô Bình chia đất nước làm năm mươi tỉnh, dưới tỉnh có quận, dưới quận là châu, dưới châu có huyện, dưới huyện là trấn, dưới trấn là thôn làng và trang trại.

Huyện ở đây có diện tích rất khủng khiếp, gần như rộng ngang ngửa tỉnh của Viêm Long ngày xưa. Ví dụ như Thất Châu Thái Thanh ban đầu, giờ đã nằm trong quận Thái Thanh, tổng diện tích chưa đến một phần ba quận Thái Thanh. Hiện nay quận Thái Thanh có hai mươi bốn châu.

Thăng quan của tỉnh được gọi là Tỉnh đốc, dưới là Quận thủ, Châu mục, Huyện lệnh, Trấn ti, Thôn trưởng. Hiện tại đế quốc Thiên Võ có ba mươi tỉnh, ba trăm lẻ bảy quận, hơn bảy nghìn châu, hơn một trăm nghìn huyện.

Ngoài thiết lập các cấp hành chính, Ngô Bình còn thành lập học đường cấp huyện ở các huyện, trên là học quán cấp châu, học viện cấp quận, học phủ cấp tỉnh, học cung cấp quốc gia.

Bắt đầu từ học đường cấp huyện, dạy cho người trẻ tuổi nền tảng tu hành và cung cấp tài nguyên giáo dục miễn phí. Tất nhiên, để được nhận vào học đường cũng phải có tư chất nhất định. Vào đến học đường, người học đạt thành tích ưu tú và tu vi đạt đến trình độ nhất định, sẽ được vào học quán cấp châu để tiếp tục học kiến thức tu hành cao thâm hơn. Học sinh ưu tú của học quán có thể tiếp tục đến học viện cấp quận để học sâu hơn.

Cứ tiếp tục như vậy, những người vào được học phủ cấp tỉnh đều là những tài năng và thiên tài ưu tú bậc nhất của tỉnh. Họ đều sẽ có thành tích ấn tượng.

Dĩ nhiên, đứng đầu chính là học cung Thiên Võ, có ngưỡng đầu vào cực kỳ cao và không hạn chế số lượng. Sẽ có những năm không có lấy một học sinh mới, cũng sẽ có những năm xuất hiện rất nhiều học sinh mới.

Những đơn vị dạy học này không chỉ giảng dạy kiến thức tu hành mà còn truyền đạt những kiến thức khác, dạy theo năng khiếu.

Dân số của đế quốc Thiên Võ vượt qua con số mười nghìn tỷ, hằng năm đều sẽ sản sinh một lượng lớn học sinh thiên tài. Họ sẽ dần dần trưởng thành và trở thành trụ cột nước nhà.

Ngày nào Ngô Bình cũng bận rộn chính sự, biên soạn tài liệu giảng dạy, lựa chọn quan viên, vân vân. Chớp mắt đã nửa tháng trôi qua, Ngô Bình bổ nhiệm Tư Không Vũ làm đại tướng quân của đế quốc Thiên Võ để huấn luyện ba quân, chọn ngày tấn công đế quốc Thần Võ.

Ngô Bình lên kế hoạch đánh bại đế quốc Thần Võ trước, sau đó kiểm soát Tam Thánh Giáo của phía Đông đế quốc Thần Võ. Diện tích khu vực do Tam Thánh Giáo nắm giữ còn rộng hơn đế quốc Thần Võ gấp năm lần.

Hôm nay Ngô Bình đến Ẩn đảo, vào ngân khố của Tiên quốc xem có nhận được phần thưởng hay không. Bây giờ anh là Hoàng đế Thiên Võ, quốc gia phải chi tiêu cực kỳ nhiều, nơi nào cũng cần tiền và tài nguyên. Vì vậy anh phải tìm tài nguyên càng nhanh càng tốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play