Dưới sự chỉ dẫn của người nhà Tư Không, cuối cùng Ngô Bình cũng đến lối vào ngân khố của Tiên quốc. Vào ngân khố, anh phát hiện nơi này là một không gian vô cùng rộng lớn. Vừa bước vào không gian này đã có một luồng năng lượng truyền vào cơ thể anh, tựa như đang thăm dò anh vậy.

Một lát sau, có giọng nói vang lên trong đầu: “Hãy cho biết thân phận”.

Ngô Bình nói: “Thánh nhân đương thời, Lý Huyền Bình”.

Giọng nói kia đáp: “Tôi là người trông coi ngân khố. Anh có thể gọi tôi là Đồ”.

Ngô Bình hỏi: “Đồ, nghe nói ngân khố có cấm chế, không biết tôi có thể lấy đồ vật của ngân khố hay không?”

Đồ trả lời: “Ngân khố của Tiên quốc, lấy theo tài năng. Tài năng của anh càng lớn, năng lực càng mạnh, lượng đồ vật có thể lấy đi càng nhiều”.

Ngô Bình hỏi: “Đo đạc tài năng bằng cách nào?”

Đồ đáp: “Tôi đã bước đầu kiểm tra tư chất của anh, cực kỳ phi thường. Phía trước là bục kiểm tra chi tiết. Kiểm tra xong, anh sẽ nhận được khố phiếu. Khố phiếu có thể dùng để đổi tất cả vật phẩm của ngân khố, vật phẩm khác nhau có giá trị phiếu khác nhau”.

Ngô Bình hỏi: “Chỉ có thể nhận khố phiếu thông qua việc đo lường tài năng à?”

Đồ trả lời: “Cũng có thể nhận thêm khố phiếu bằng cách hoàn thành nhiệm vụ Tiên quốc”.

Đôi mắt Ngô Bình sáng lên: “Làm cách nào để lấy được nhiệm vụ Tiên quốc?”

Đồ đáp: “Phải kiểm tra trước, cho anh thân phận quốc dân, thân phận càng cao thì nhiệm vụ anh lấy được càng cao cấp”.

Ngô Bình nói: “Được, chúng ta đi kiểm tra”.

Ngô Bình đi theo chỉ dẫn của Đồ đến một thạch đài, anh bước lên đó thì có một tia sáng chiếu xuống bắt đầu kiểm tra anh.

Sau đó liên tục có các tia sáng chiếu xuống người anh trong vòng hơn nửa tiếng đồng hồ, khi ánh sáng biến mất, Đồ nói: “Chúc mừng Lý Huyền Bình, kết quả kiểm tra của anh là Thánh Vương, xa hơn nữa sẽ là Thánh Hoàng. Theo luật thì anh sẽ nhận được thân phận Thánh Hoàng”.

Ngô Bình: “Thân phận này đã phải là cao nhất chưa?”

“Cao nhất rồi, vào thời Tiên quốc, chỉ có ba người có thân phận này thôi. Dù là Đại đế của Tiên quốc thì cũng chỉ có một người là Thánh Hoàng”.

Ngô Bình: “Thánh Hoàng sẽ nhận được bao nhiêu khố phiếu?”

Đồ: “Một nghìn tỷ khố phiếu”.

Ngô Bình không rõ ngần ấy khố phiếu sẽ có giá trị ra sao nên hỏi: “Tất cả đồ bên trong quốc khố có giá trị bao nhiêu khố phiếu?”

Đồ: “Khoảng 12000 tỷ khố phiếu”.

Ngô Bình cười nói: “Thế thì coi như tôi lấy một phần mười hai trong số đó đi rồi còn gì”.

Đồ: “Đúng vậy”.

“Nhiệm vụ của Tiên quốc ở đâu?”, Ngô Bình vẫn thấy chưa đủ.

Đồ: “Đây là sách nhiệm vụ, nhiệm vụ cậu có thể nhận đều ở đây”.

Ngay sau đó đã có một cuốn sách màu vàng xuất hiện trước mắt Ngô Bình, anh không nhìn kỹ mà cất đi luôn rồi nói: “Đưa cho tôi danh sách những món đồ bên trong Tiên khố”.

Sau đó, đã có một cái kho khổng lồ giả lập xuất hiện trong đầu Ngô Bình, bên trong chứa đủ các món đồ.

Sau ngày hôm nay, đến chuyện ăn uống của người dân cũng trở thành vấn đề, vì thế Ngô Bình sẽ đi mua đồ ăn trước, Tiên quốc đã trữ rất nhiều lương thực, bao gồm cả gạo thần và gạo tiên.

Trong đó, gạo thần chia thành ba cấp bậc, gạo tiên chia thành năm cấp. Một khố phiếu có thể đổi được một triệu bao gạo thần cấp ba, 400 nghìn bao gạo thần cấp hai, 180 nghìn bao gạo thần cấp một. Nếu là gạo tiên thì một khố phiểu chỉ đổi được 100 nghìn bao gạo tiên cấp năm, 50 nghìn bao cấp bốn, 20 nghìn bao cấp ba, 8000 bao cấp hai và 2000 bao cấp một.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play