Chân hồn mạnh mẽ và cao cấp hơn Dương thần. Chân hồn dựa vào cơ thể của Chân Nhân, vì vậy sức mạnh của nó mạnh hơn.

Khi Ngô Bình trở thành Chân Hồn, rất nhiều suy nghĩ độc ác và bạo ngược đột nhiên xuất hiện trong lòng anh, điều này là do sức mạnh của anh được tăng lên và tâm ma bên trong anh lại xuất hiện.

Vì lý do này, anh chỉ có thể bế quan, trấn áp và luyện hóa tâm ma của mình.

Lúc này ở tiên vực Vĩnh Hằng, Trương Quân đã bế quan tu luyện hơn một tháng, cung chủ đích thân bảo vệ cậu, chưa từng rời đi nửa bước.

Trong một đại điện ở thành Vĩnh Hằng, Hoa Thiên Thần đã nhiều ngày không tu luyện cũng không nghỉ ngơi, trong lòng rất lo lắng. Bởi vì Trương Quân không chết lại còn trở lại tiên cung Vĩnh Hằng, được cung chủ và các trưởng lão cấp cao khác công nhận. Bây giờ, cung chủ thậm chí còn đích thân bảo vệ Trương Quân, chờ đợi Trương Quân đột phá cảnh giới Thiên Tiên.

La Minh Tố càng lo lắng hơn, những ngày nay cô ta hầu hết thời gian đều tự nhốt mình và không dám nhìn Hoa Thiên Thần, bởi vì cô ta sợ cách Hoa Thiên Thần nhìn cô ta. Cái nhìn ấy tựa như trách móc cô ta.

Hôm nay, cô ta cuối cùng cũng lấy hết dũng khí đi tới đại điện, thấp giọng nói: “Thiên Thần, anh đừng quá lo lắng, sau khi hắn xuất quan, cùng lắm cũng chỉ là Thiên Tiên. Anh cũng nói rồi, kiếp trước khác kiếp này, cho dù hắn mạnh cỡ nào cũng không thể là đối thủ của anh”.

Hoa Thiên Thần lạnh lùng nói: “Trước kia có thể giống như bây giờ sao? Cung chủ che chở hắn, sao anh ra tay được? Nếu hắn không chết, hôm nay là Thiên Tiên, ngày mai là Chân Tiên, ngày kia sẽ là Đạo Quân! Nhìn vào tình hình bây giờ, đời này tư chất của hắn nhất định hơn xa anh! Nếu như chúng ta không diệt trừ hắn, hắn nhất định sẽ tìm chúng ta báo thù!”

La Minh Tố kinh hãi: “Chắc chắn là có liên quan đến cuộc thử nghiệm của tháp Vĩnh Hằng”.

Sắc mặt Hoa Thiên Thần không chút thay đổi: “Anh đã phái người đi điều tra, Trương Quân rất có khả năng đã ra tay với cường giả Kỷ Nguyên”.

Lạc Minh Tố kinh ngạc nói: “Nói như vậy, tư chất của hắn không phải còn mạnh hơn so với Vĩnh Hằng tổ sư sao?”

Hoa Thiên Thần thở dài: “Hiện tại chúng ta chỉ có hai con đường để đi. Thứ nhất, giết Trương Quân, nhưng làm như vậy rất khó và cực kỳ mạo hiểm. Thứ hai, chúng ta rời khỏi tiên vực Vĩnh Hằng, rời khỏi cõi tiên vực, tìm một nơi ẩn náu và không bao giờ ló mặt ra”.

La Minh Tố vội nói: “Thiên Thần, em không muốn đi! Chúng ta trải qua biết bao khổ cực mới có địa vị như ngày hôm nay, anh cũng mới trở thành Đại La Đạo Quân. Cứ đi như thế, em không cam lòng!”

Hoa Thiên Thần nhìn cô ta chằm chặp: “Em không cam lòng, anh cũng thế! Minh Tố à, muốn giết Trương Quân thì phải dựa vào em”.

La Minh Tố sững sờ: “Em có thể làm gì?”

Hoa Thiên Thần: “Anh tự khắc có cách. Anh chỉ hỏi em, em có bằng lòng mạo hiểm để giết Trương Quân không?”

Anh ta nói kế hoạch của mình ra, La Minh Tố nghe xong im lặng một lúc rồi gật đầu thật mạnh, cô ta cắn răng nói: “Em đồng ý!”

Mắt Hoa Thiên Thần sáng lên: “Tốt lắm! Nếu chuyện này thành công thì không chỉ trừ khử được Trương Quân mà anh cũng có thể đổi đời! Minh Tố, đến lúc đó anh tuyệt đối sẽ không quên em!”

Một ngày sau, trên bầu trời tiên cung Vĩnh Hằng đột nhiên đầy mây đen sấm sét, có người lịch kiếp Thiên Tiên. Lôi kiếp rất mạnh, kéo dài ba ngày ba đêm khiến người vây xem khiếp đảm không thôi. Họ tự hỏi, nếu người chịu kiếp là họ thì e là còn không kiên trì nổi nửa phút.

Ba ngày sau, lôi kiếp kinh thiên động địa biến mất, Trương Quân bước ra từ nơi bế quan. Lúc này cơ thể và thần hồn cậu đều thay đổi, hình dáng sinh mệnh đã hoàn toàn khác trước, giờ cậu là Thiên Tiên!

Cung chủ Trương Đạo Khôi của tiên cung Vĩnh Hằng cười lớn đi tới, nói: “Trương Quân, chúc mừng cậu đột phá Thiên Tiên!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play