Người đàn ông cười lạnh: “Anh có biết tôi là ai không?”

Ngô Bình: “Chỉ là một lang yêu thôi mà, lại còn giả dạng con người. Từ ngoài thành, tôi đã ngửi thấy mùi hôi của các người rồi”.

Người đàn ông nổi giận: “Chán sống rồi mà!”

Hắn gầm lên rồi thi triển yêu thuật, quanh Ngô Bình đã xuất hiện ba con sói khổng lồ, chúng cùng tấn công anh.

Ngô Bình cầm kiếm, một đường kiếm loé sáng, ba con sói đã bị chém đứt đầu, tiếp đến là vả vai trái của người đàn ông, máu tươi b ắn ra.

Người đàn ông kinh hãi rồi hét lên, sau đó hoá thành một con gió rồi bay mất.

Vân Tịch định đuổi theo, nhưng đã bị Ngô Bình giữ lại, anh nói: “Đừng đuổi, họ không thoát được đâu”.

Vân Tịch: “Lang binh sắp tấn công vào đây rồi, kiếm khí của em cũng không phá được sát trận của họ”.

Ngô Bình: “Có vài chục nghìn yêu nhân thôi mà, để anh xử lý”.

Người trong tộc Vân Thị cười lạnh nói: “Cậu xử lý ư? Cậu có biết công tử Tam Lang có thân phận thế nào không? Bố cậu ta là Thanh Lang Yêu Vương, nắm giữ 500 nghìn yêu binh đấy”.

Vân Tịch cười lạnh nói: “Đây là chuyện của Vân Châu, ông không có quyền hỏi, mau đi đi!”

Người đó hừ một tiếng rồi bỏ đi, rõ ràng cũng không muốn ở lại chịu chết.

Ngô Bình: “Vân Tịch, sao tự nhiên Yêu tộc lại tấn công Vân Châu?”

Vân Tịch: “Em nghe được vài thông tin là Lang Thần đã cho Ám Vân Lang Hoàng đại lục Côn Luân, vì thế Lang Hoàng đã mang quân tới đánh chiếm nơi nòng cốt của Côn Luân là tiên cảnh Thái Thanh. Mục tiêu đầu tiên cỉa họ chắc là chiếm đóng tiên cảnh Thái Thanh, sau đó chế tạo ra nhiều yêu nhân hơn”.

Ngô Bình: “Một yêu hoàng thôi mà, có gì đáng sợ đâu?”

Vân Tịch: “Huyền Bình, không sơ suất được đâu anh. Thực lực của Lang Hoàng chắc ngang với Đạo Quân đấy, mà ở mình thì Đạo Quân là quá giỏi rồi còn gì”.

Ngô Bình bình thản nói: “Bây giờ, chỉ cần có tiền thì không sợ gì hết. Vân Tịch, em hãy triệu tập một nghìn tu sĩ, cứ Địa Tiên là được nhận”.

Vân Tịch: “Anh triệu tập họ làm gì?”

Ngô Bình: “Anh đang có nhiều pháo tiên lắm, anh sẽ dạy cho họ cách dùng”.

Đây đều là pháp ở đảo Ẩn, trước được Tư Không Vũ đã cất trong Động Tiên để phòng khi dùng đến.

Loáng cái, Ngô Bình đã triệu tập được ba nghìn tu sĩ, họ đều là người Vân Xuyên, trong đó chỉ có vài Thiên Tiên, còn lại toàn là Địa Tiên.

Ngô Bình cầm một quả pháo cấp sáu lên, mỗI lần dùng sẽ tốn nhiều nhất là 100 triệu đồng Tiên uy lực của nó có thể gi ết chết Chân Tiên bình thường. Tuy các lang yêu có thực lực mạnh, nhưng không thể bằng Chân Nhân được, bom cấp này là đủ để hạ chúng rồi.

Cách dùng rất đơn giản, chỉ cần bỏ đồng Tiên vào, sau đó ngắm trúng mục tiêu rồi bắn là có thể hạ được vài trăm lang binh.

Loáng cái đã có 1500 quả pháo tiên xếp thành hàng ở biên giới Vân Châu. Cùng lúc đó, Ngô Bình còn lấy mười nghìn khẩu súng tiên ra rồi chia cho các tu sĩ. Tuy họ có tu vi không cao, nhưng khi hợp sức lại thì cũng tạo ra lực tấn công đáng gờm.

Ngoài ra còn có Ngô Bình tham chiến cùng, nếu mọi người không trụ được thì anh sẽ ra tay ngay. Nhưng hiện giờ, anh chưa động thủ, vì anh không thể trấn thủ ở đây mãi được, các tu sĩ Vân Châu buộc phải có năng lực tự bảo vệ mình.

Gia tộc Tư Không đã tích được rất nhiều tiền Tiên, anh đưa một nghìn tỷ cho Vân Tịch, để cô ấy phát cho những tu sĩ điều khiển pháo chuẩn bị nghênh địch.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play