Tử Phi: “Tốt gì được chứ. Thiên tài của Thiên Đạo Môn chạy hết tới Tiên Giới, anh nói xem chưởng môn và các trưởng lão nòng cốt có vui nổi không?”

Ngô Bình: “Thế sao họ cứ phải tới Tiên Giới chứ?”

“Vì điều kiện của Đại Thiên Tôn đưa ra quá hấp dẫn, dù là em em cũng không từ chối được. Thế nên anh đừng lo những thiên tài này, thực tế bọn họ đã là người của Đại Thiên Tôn cả rồi. Đương nhiên, có một vài người trong số họ còn liên lạc mật thiết với Thiên Đạo Môn”.

Ngô Bình nghĩ tới một chuyện, nói: “Đúng rồi, có một Tam phu nhân, bà ta phái người tới Thiên Vực giết anh”.

Tử Phi cả kinh: “Tam phu nhân? Bà ta là người có lai lịch lớn đấy. Huyền Bình, nếu bà ta muốn giết anh thì anh thật sự gặp nguy hiểm rồi!”

Ngô Bình: “Ồ, Tam phu nhân này có lai lịch thế nào?”

Tử Phi: “Nhà mẹ của Tam phu nhân là gia tộc Thần Sứ”.

Ngô Bình nghe xong thì cười nhạt: “Thì ra là tạp chủng!”

Tử Phi: “Thần Sứ có thể nhận được tài nguyên Thần tộc ban tặng, tốc độ tu hành khá nhanh, lại cộng thêm có huyết mạch của Thần tộc, tu sĩ Nhân tộc bình thường không thể đấu lại”.

Ngô Bình: “Anh không hiểu, môn chủ Thiên Đạo Môn tại sao lại cưới một người phụ nữ của một gia tộc tạp chủng chứ?”

Tử Phi: “Cũng là bất đắc dĩ, Thiên Đạo Môn đã tồn tại lâu như vậy rồi, nếu nó muốn trường tồn thì phải có được sự công nhận của Thần Sứ”.

Ngô Bình: “Thôi bỏ đi, bây giờ tạm thời không quan tâm tới Tam phu nhân này nữa. Mấy ngày nay em với anh cố gắng tăng tu vi rồi tới mỏ khoáng”.

Anh biết rõ tầm quan trọng của huyết mạch chân nhân trong việc tu hành Địa Tiên, thế nên anh không quyết ý nâng cảnh giới của Tử Phi lên nữa, mà thay vào đó là cường hoá thể chất của cô ấy, khiến cô ấy nhanh chóng áp sát về hướng thái cổ chân nhân.

Trong truyền thừa của sư tổ Huyền Hoàng, có một loại công pháp khiến nam nữ có thể hoán đổi năng lượng trong tu hành, tên là Âm Dương Hoà Hợp Thần Công.

Tu luyện thần công này, Ngô Bình có thể đồng hoá thể chất của người tu cùng. Đương nhiên, công pháp này chỉ phù hợp cho những đôi nam nữ yêu nhau vận dụng.

Thế nên hai ngày sau đó, Ngô Bình kích hoạt Âm Dương Hoà Hợp Thần Công, nhờ đó nâng cao thể chất của Tử Phi, khiến thể chất của cô ấy được nâng lên cấp độ trước nay chưa từng có.

Hai ngày vui vẻ này, Tử Phi chìm ngập trong hạnh phúc, không thể thoát ra được, nhưng tu luyện cũng phải đến lúc kết thúc. Khi cô ấy và Ngô Bình tách nhau ra, trong lòng bỗng trống rỗng: “Huyền Bình, bao giờ chúng ta lại luyện công?”

Hai mắt Ngô Bình thâm đen, hai ngày này quá hao sức, vì anh có tu vi cao nên là bên hao tổn nhiều hơn.

“Tử Phi, với thể chất bây giờ của em, chỉ cần tu luyện thêm vài ngày nữa thì dù có là Chân Tiên cũng không phải là đối thủ của em”, anh nói.

Tử Phi gật đầu: “Vâng, em nhân cơ hội đột phá”.

Tử Phi bế quan, Ngô Bình nghỉ ngơi một ngày mới hồi phục tinh lực.

Sau đó, anh tạm thời từ biệt Tiêu Thái Tôn, muốn về thăm nhà.

Tới Linh Xuyên, người dân vẫn an cư lạc nghiệp, thiên hạ thái bình. Hiện nay, Ngô Bình đã mua đa phần đất sau đó tặng miễn phí cho những người ở đây trồng trọt.

Nhưng quyền sử dụng đất vẫn là của anh, thế nên nông dân không có quyền chuyển giao, chỉ có thể tự trông trọt. Như vậy tránh được trường hợp sáp nhập đất, khiến ai cũng có cơm ăn.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play