Sinh linh nói: “Đúng vậy, tôi là một trong những tồn tại mạnh nhất”.
Ngô Bình: “Cách đối phó với Đại kiếp kỷ nguyên của mày khá đấy, chỉ là thời gian hơi dài”.
Sinh linh nói: “Không sai, tôi muốn ra khỏi vỏ quả này còn phải đợi mấy trăm năm nữa”.
Ngô Bình: “Vậy mày cứ từ từ tu luyện đi”.
Sinh linh nói: “Anh bạn, tôi xin lỗi vì sự mạo phạm lúc nãy. Để tỏ ý xin lỗi, tôi có thể tặng anh một phần sức mạnh”.
Ngô Bình chớp mắt: “Ồ, tặng tao sao?”
Sinh linh gật đầu: “Đúng vậy, tặng anh”.
Ngô Bình: “Tặng thế nào?”
Sinh linh: “Tôi có thể khiến cây kết ra thêm một quả nữa, anh vào trong quả thì đương nhiên sẽ có sức mạnh ngấm vào cơ thể anh. Như vậy thì anh sẽ có thể có được sức mạnh của tôi rồi”.
Ngô Bình: “Mày tốt bụng vậy à?”
Sinh linh: “Ở thế giới này tôi không có bàn bè hay một ai đồng hành cả, nếu có thể kết bạn với anh, những thứ tôi bỏ ra đều xứng đáng”.
Ngô Bình suy nghĩ rồi nói: “Vậy được”.
Lúc này, trên cây quả nhiên nở ra một bông hoa khổng lồ, hoa tàn thì xuất hiện một quả trái cây khổng lồ. Hơn nữa, quả này nứt đôi, một mùi hương lạ từ bên trong toả ra, hít vào một hơi thì toàn thân thấy thoải mái.
Quả này rất to, Ngô Bình nhảy luôn vào trong, sau đó quả lập tức liền lại như chưa từng nứt, bao bọc lấy anh.
“Ha ha ha…”
Bỗng nhiên, giọng cười nhạo của sinh linh kia vang lên trong đầu anh.
Sắc mặt Ngô Bình không thay đổi: “Mày cười gì?”
“Hì, cười mày ngốc! Mày chui vào trong quả thì chính là món ăn trên đ ĩa của tao rồi!”
Ngô Bình rất bình tĩnh hỏi: “Mày muốn ăn tao à?”
“Đúng vậy! Tu hành ở thế giới này thì buộc phải hấp thu năng lượng của thế giới này, mày là một lựa chọn rất khá”.
Lúc này, Ngô Bình cảm thấy có vô số đường ống nhỏ đâm vào kinh lạc và Linh Khiếu, Thần Khiếu của anh, thậm chí còn đâm vào cả Dương thần nữa, sau đó một luồng năng lượng dồi dào truyền vào.
Sinh linh kia nói: “Đây là sức mạnh của kỷ nguyên Xích Minh, nó sẽ dung hoà cơ thể của mày, biến mày thành năng lượng, sau cùng trở thành chất dinh dưỡng cho tao!”
Ngô Bình: “Chẳng phải mày nói muốn làm bạn với tao à? Thế này là cách đối đãi với bạn của mày đấy à?”
Sinh linh tức giận: “Sinh mệnh hèn mọn, sao tao làm bạn với mày được? Mày có xứng không? Chết đi, trở thành dinh dưỡng của tao là vinh hạnh của mày!”
Năng lượng tràn vào cơ thể của Ngô Bình, Ngô Bình thấy rất khó chịu. Nhưng anh không hoảng loạn, kích hoạt đại trận Xích Minh Bản Nguyên, luồng năng lượng khác biệt kia bị nó hấp thu hết.
Luồng năng lượng này vốn tới từ kỷ nguyên Xích Minh, là nguồn cung cấp năng lượng thích hợp nhất cho đại trận Xích Minh Bản Nguyên.
Bỗng chốc, đại trận xoay chuyển điên cuồng, hấp thu năng lượng từ bên ngoài vào, sau đó chuyển hoá thành sức mạnh bản nguyên.
Năng lượng quá dồi dào, trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, tầng thứ nhất Xích Minh Bản Nguyên Kinh của anh đã đạt đến viên mãn.