Phụt!

Đầu tên đó nghẹo sang một bên rồi bay xa, chết ngay tại chỗ.

Tên còn lại thấy thế thì sợ hãi hét lên rồi quay đầu bỏ chạy.

Ngô Bình mặc kệ gã rồi nhanh chóng rời khỏi đây.

Anh vừa ra ngoài thì tu vi đã trở lại cảnh giới Linh Biến, Động Thiên cũng đóng chặt.

Chu Ngọc Nhan hỏi: “Lấy được chưa?”

Ngô Bình gật đầu: “Chúng ta đi thôi”.

Hai người vừa định rời đi thì thấy có mấy độn quang đáp xuống, có ba người xuất hiện, một người thanh niên trong số đó cười lạnh nói: “Mau giao hết đồ lấy được ra đây, không sẽ chết ngay lập tức!”

Nghe thấy thế, Chu Ngọc Nhan biến sắc mặt rồi nhỏ giọng nói: “Công tử, họ là người của điện Long Vương”.

Ngô Bình tò mò hỏi: “Điện Long Vương là nơi nào?”

Chu Ngọc Nhan thở dài: “Một trong năm thế lực lớn nhất ở Thiên Ngoại Thiên, họ có Chân Tiên trấn thủ”.

Ngô Bình cười lạnh: “Có Chân Tiên thì được phép cướp của người khác à?”

Chu Ngọc Nhan: “Họ muốn thì mình cho đi, chúng ta không đánh lại họ được đâu”.

Ngô Bình không nhiều lời mà kéo Chu Ngọc Nhan bỏ đi, một tia chớp loé lên.

Người kia chưa nói xong đã thấy nhóm Ngô Bình bỏ đi nên tức tối nói: “Bắt lại!”

Song người này mới là Địa Tiên, tu vi còn kém xa Ngô Bình nên sao bắt anh được? Chờ khi họ đuổi theo thì Ngô Bình và Chu Ngọc Nhan đã đi tận đâu rồi.

Vài tiếng sau, Chu Ngọc Nhan và Ngô Bình đã xuất hiện ở một thành phố có quy mô rất lớn tên là thành Ngọc Hoàng.

Đây là một tỏng bốn thành chính của Thiên Ngoại Thiên, trong thành có Ngọc Hoàng Tông – một trong năm thế lực đỉnh cấp ở đây. Ngọc Hoàng Tông cũng do khách tu xây dựng và là một môn phái khá mạnh trong năm thế lực lớn.

Đến đây rồi, Ngô Bình phát hiện nơi này sầm uất hơn thành Thanh Giang nhiều, người dân cũng đông hơn gấp mấy chục lần. Hơn nữa, anh có thể dễ dàng thấy các khách tu ở đây.

Thành Ngọc Hoàng chính là điểm đến của Chu Ngọc Nhan, vì mục tiêu của cô ấy là gia nhập Ngọc Hoàng Tông.

Đưa Chu Ngọc Nhan đến đây xong, Ngô Bình đã mua nhà trong thành. Nhà ở đây không rẻ, đã tốn của anh 50 viên linh thạch và 30 nghìn lượng vàng. Nếu chỉ có vàng không thì không mua được nhà ở đây.

Mua nhà xong thì họ ăn ở cũng thuận tiện hơn.

Cuối cùng cũng ổn định, Chu Ngọc Nhan đi tham gia khảo hạch tuyển chọn của Ngọc Hoàng Tông, còn Ngô Bình ở nhà tu luyện.

Anh lấy thần lò Long Hổ ra rồi bỏ dược liệu đã mua vào rồi nổi lửa. Đây là lần đầu, anh luyện đan ở thế giới có thiên đạo hoàn chỉnh nên cảm thấy hơi là lạ.

Luyện đan xong, anh mới phát hiện luyện đan ở đây khó hơn ở Khuyên giới. Vì luyện đan ở đây liên quan đến thiên đạo, vì thế yêu cầu về tay nghề cũng cao hơn.

Lò thứ nhất, Ngô Bình chỉ luyện chế Nguyên Khí Đan đơn giản, nhưng thành phẩm chỉ là đan dược tam phẩm, đến anh cũng phải bất ngờ khi thấy kết quả kém cỏi này.

Vì thế, anh tiếp tục luyện lò thứ hai, thứ ba, đến lò thứ năm thì mới cho ra đan dược nhất phẩm, nhưng còn xa mới đến cấp vương phẩm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play