Lúc này trời cũng đã rối, còn Chu Ngọc Nhan thì ủ rũ về nhà.

Ngô Bình vội hỏi: “Sao rồi? Có trúng không?”

Chu Ngọc Nhan thở dài: “Tư chất của tôi thường quá nên họ không nhận”.

Ngô Bình cau mày: “Khó thế à?”

Chu Ngọc Nhan: “Thôi vậy, không gia nhập Ngọc Hoàng Tông thì tôi cũng tu luyện được mà”.

Ngô Bình đưa đan dược cho cô ấy rồi nói: “Đây là đan dược tam phẩm tôi luyện ở lò đầu tiên đấy”.

Chu Ngọc Nhan chấn động nói: “Cái gì? Đan dược tam phẩm cơ à! Anh giỏi thế!”

Ngô Bình ngạc nhiên: “Giỏi cái gì? Trước kia, tôi mà luyện ra đan dược tam phẩm thì đã ném đi ngay rồi”.

Chu Ngọc Nhan nhìn Ngô Bình như nhìn một con quái vật rồi nói: “Công tử, anh có biêt ở Thiên Ngoại Thiên, đan dược tam phẩm là rất hiếm không? Hầu hết đan dược chỉ ở cấp ngũ phẩm hoặc thậm chí là bất nhập phẩm! Các đan dược được bán trên thị trường toàn là cấp bất nhập phẩm. Dù là đan dược ngũ phẩm cũng chỉ có đệ tử của các thế lực lớn mới mua được”.

Ngô Bình ngẩn ra nói: “Gì đến mức ấy? Nói như cô thì đan dược nhất phẩm ngang với hàng hiếm à?”

Chu Ngọc Nhan cười nói: “Theo tôi biết thì chỉ có ba thầy luyện đan ở Thiên Ngoại Thiên có thể luyện chế ra đan dược nhất phẩm thôi”.

Ngô Bình chớp mắt, vậy thì trình độ luyện đan của anh quá siêu rồi còn gì.

Ngô Bình: “Tôi tặng cô bình đan dược tam phẩm này đấy, ngày mai tôi muốn đến chỗ thử luyện, đến đó đi thế nào?”

Chu Ngọc Nhan: “Có nhiều nơi thử luyện lắm, hầu hết các thành phố lớn đều có lối vào, chỉ cần nộp một viên linh thạch là xong”.

Ngô Bình: “Vậy thì thành Ngọc Hoàng cũng có lối vào à?”

“Ừ, nhưng tôi khuyên anh nên chờ thêm. Anh hãy gia nhập Ngọc Hoàng Tông trước rồi đi thử luyện sau. Khi trở thành đệ tử của Hoàng Ngọc Tông rồi thì anh sẽ an toàn ở nơi thử luyện hơn. Hơn nữa, đệ tử của Hoàng Ngọc Tông đều thử luyện theo nhóm nên sẽ dễ hỗ trợ cho nhau”.

Ngô Bình: “Ngọc Nhan, gia nhập Hoàng Ngọc Tông thì có lợi ích gì?”

Chu Ngọc Nhan cười nói: “Đương nhiên là tài nguyên rồi, Hoàng Ngọc Tông là một môn phái đỉnh cấp nên họ có nhiều tài nguyên lắm, chỉ cần anh có biểu hiện xuất sắc thì sẽ nhận được tài nguyên lớn”.

Ngô Bình ngẫm nghĩ thì thấy đúng là mình đang rất cần tài nguyên tu hành ở đây nên nói: “Được, ngày mai tôi sẽ đi thử”.

Tối đó, anh tiếp tục tu luyện để mở thần cung và ngưng kết thần thai. Vì anh đã trùng sinh nên mọi thiếu sót trước đó đều đã được bù đắp rồi.

Ngưng kết thần thai xong, Ngô Bình lấy cuốn Bất Tử Kinh ra luyện.

Bất Tử Kinh có chín tầng, với tu vi hiện giờ thì Ngô Bình chỉ có thể tu luyện được ba tầng đầu.

Tầng thứ nhất có tên là Bách Chú Trí Thân, yêu cầu Ngô Bình phải tu luyện một trăm loại chú pháp. Các chú pháp này đều giúp tăng sức mạnh cho cơ thể. Sau khi luyện đến đại thành, đao kiếm không thể làm anh bị thương, còn nếu bị thương thì càng bị thương nặng thì hồi phục xong càng khoẻ hơn.

Hiểu một cách đơn giản là anh càng bị đánh thì càng khoẻ, nhưng một trăm loại chú pháp này không hề dễ luyện một chút nào. Ví dụ như chú pháp đầu tiên, khi tu luyện rất khó tập trung tinh thần. May mà Ngô Bình có nhiều tài năng cùng nền tảng vững chắc nên chưa tới nửa tiếng, anh đã luyện xong.

Tiếp đến chú pháp thứ hai, thứ ba. Tới sáng sớm ngày hôm sau thì anh đã tu luyện xong 37 chú pháp. Các chú pháp này khiến cơ thể anh đã hoàn toàn khác trước, chúng có lực phản rất mạnh với thương tích, thậm chí còn miễn dịch.

Hôm nay, Ngô Bình sẽ đến Hoàng Ngọc Tông thử xem có thể được chọn làm đệ tử hay không, nếu thành công thì sau này anh sẽ có tài nguyên miễn phí để sử dụng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play