Ầm!

Một tia sét bằn từ trong cung điện ra, một người đàn ông bay lên trên cao.

Người này chính là Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn, một trong các tu sĩ mạnh nhất của Cửu Lôi Tiên Vực.

Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn quan sát Ngô Bình rồi nói: “Sao cậu dám ăn nói ngông cuồng như thế hả?”

Ngô Bình không nói gì, mà chỉ nắm tay Thượng Quan Linh Nhi: “Cửu Lôi, là ông đã hại chết bố tôi”.

Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn nhìn Thượng Quan Linh Nhi rồi nghi hoặc hỏi: “Cô là ai?”

Thượng Quan Linh Nhi lạnh giọng nói: “Tôi là con gái của tiên y Thượng Quan Tề Sinh”.

Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn thờ ơ nói: “Ra là đến trả thù, hôm đó, con dâu tôi nhờ tôi giết một người nên tôi giết thôi”.

Lúc này, ông ta nhìn xuống dưới thì thấy có một đôi nam nữ bay ra.

Trông thấy hai người này, Thượng Quan Linh Nhi nghiến răng nói: “Mạc Ngọc Hồ, là các người đã hại chết bố tôi”.

Mạc Ngọc Hồ chính là con dâu của Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn, người đàn ông bên cạnh chính là chồng của cô ta.

Mạc Ngọc Hồ hừ lạnh nói: “Thượng Quan Linh Nhi, bố cô đối đầu với bố tôi nên đáng phải chết. Giờ đến lượt loại ngu xuẩn như cô chạy đến đây nộp mạng. Cũng được, để tôi cho hai bố con cô được đoàn tụ”.

Người đàn ông nói: “Ngọc Hồ, nhiều lời với ả làm gì, giết luôn đi cho xong!”

Ngô Bình cười lạnh nói: “Các người tưởng mình là ai mà thích giết ai thì giết hả?”

Người đàn ông nhìn Ngô Bình rồi nói: “Sao? Dù cậu là ai thì cũng sẽ chết ở đây thôi”.

Ngô Bình hô lớn lên: “Chín vịLôi Thần nghe lệnh!”

“Có!”

Đột nhiên có chín giọng nói khiến người da tê dại da đầu vang lên giữa không gian, sau đó chín ảo ảnh thần linh đã xuất hiện.

Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn ngẩn ra, đến một cao thủ như ông ta mà lúc này cũng đang run rẩy, sau đó vội vàng thử kết nối với Chín vịLôi Thần, song không thành công. Điều mà trước kia ông ta gọi là luyện hoá Lôi Thần thật ra chỉ là kết nối với nó, để xin Lôi Thần làm giúp mình chút việc.

Chứ ông ta không dám nghĩ đến việc ra lệnh cho Lôi Thần giống như Ngô Bình đang làm.

“Cô Thượng Quan, giữa chúng ta là hiểu lầm thôi, hôm đó…”.

Thượng Quan Linh Nhi ngấn lệ nói: “Thù giết cha không đội trời chung”.

Ngô Bình: “Lôi Thần, xin hãy giết Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn!”

Uỳnh!

Trời đất quay cuồng, một bàn tay sấm sét thò từ trên cao xuống rồi tóm lấy Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn như tóm một con gà, ông ta hét lên thất thanh rồi van nài: “Lôi Thần tha mạng, cô Thượng Quan tha mạng…”

Ngô Bình nhìn Thượng Quan Linh Nhi rồi nói: “Linh Nhi, em muốn ông ta chết thế nào?”

Thượng Quan Linh Nhi bật khóc nói: “Lúc trước, ông ta đã dùng sấm sét để giết bố em, giờ em cũng muốn ông ta phải chịu đau đớn hệt như thế”.

Ngô Bình lớn tiếng nói: “Chín vịLôi Thần nghe lệnh, dùng sét phanh thây ông ta!”

“Tuân lệnh!”

Chín vịLôi Thần bắn các tia sét về phía Cửu Lôi Phổ Hoá Thiên Tôn, cơ thể và thần hồn của ông ta nổ tung, hình thần vỡ nát.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play