Anh mới đi được vài bước thì đã thấy vài con yêu quái xuất hiện ở quanh, chúng là hồ yêu, hổ yêu, hươu yêu, cả ba con đều có thực lực mạnh ngang với Thần Tiên.
Trông thấy Ngô Bình, chúng đều nằm rạp xuống rồi thành kính nói: “Tham kiến Yêu Hoàng”.
Thì ra, khí tức của yêu cốt của Ngô Bình quá mạnh nên ba con yêu quái này tưởng anh là Yêu Hoàng, vì thế mới sợ hãi quỳ lạy.
Ngô Bình ừm một tiếng rồi nói: “Các ngươi cũng đến từ điện Yêu Thần à?”
Con hổ yêu nói: “Vâng ạ”.
Ngô Bình mừng rơn nói: “Ta đã tu luyện nhiều năm, nhưng lần đầu đến điện Yêu Thần, các ngươi có biết ở đây cấm kỵ điều gì không?”
Hổ yêu: “Ra là bệ hạ đến đây lần đầu, tiểu nhân đã đến ba lần rồi nên cũng biết ít chuyện, xin kể cho bệ hạ nghe ạ”.
Rõ ràng nó đang lấy lòng Ngô Bình nên biết gì là kể bằng hết.
Mục đích đám yêu quái vào điện Yêu Thần chính là để thờ phụng Yêu Thần. Trong điện Yêu Thần có một hoá thân của Yêu Thần, tuy chỉ là Hoá Thân, nhưng vẫn có quyền uy thần thông vô thượng, chỉ một chỉ dẫn thôi cũng đủ giúp đám yêu quái nhận được vô vàn lợi ích rồi.
Các yêu quái vào đó thường mang theo bảo bối, nếu gặp yêu quái có tư chất tốt thì Yêu Thần sẽ làm phép hoặc ban thưởng cho.
Ngô Bình: “Ta nghe nói nơi này thuộc Khuyên giới, thiên đạo khiếm khuyết, chúng ta tu luyện ở đây cũng bị ảnh hưởng à?”
Con hươu yêu cười nói: “Bệ hạ, đây chính là một trong các lý do chúng tiểu nhân thờ phụng Yêu Thần. Yêu quái có tu vi đến một cảnh giới nào đó, chỉ cần đến điện Yêu Thần thì sẽ được Yêu Thần truyền đại đạo hoàn chỉnh cho, vì thế tuy sống ở Khuyên giới, nhưng chúng ta cũng không phải lo đâu ạ”.
Ngô Bình chợt nảy ra một ý, đó là đóng giả yêu quái để nhận truyền thừa hoàn chỉnh từ Yêu Thần.
Ngay sau đó, anh đã thấy tim mình đập mạnh.
Lúc này, con hồ yêu nói: “Bệ hạ, người mạnh như vậy, chắc chắn tư chất khỏi phải bàn, kiểu gì cũng được Yêu Thần đánh giá cao”.
Nghe xong, Ngô Bình đã cùng chúng đến điện Yêu Thần.
Nơi này rất rộng, có 15 cây cột ở trước điện, mỗi cột đều cao cả chục nghìn mét. Sau khi vào trong, Ngô Bình còn thấy rộng rãi hơn.
Lúc này, có ít nhất hơn trăm con yêu quái ở bên trong, con nào cũng cúi đầu xuống đất, phía trước bày bảo bối của mình để dâng lên Yêu Thần.
Ngô Bình biết thực lực của Yêu Thần này phải hơn Đạo Tổ, vì thế anh không dám lơ là nên cũng cúi rạp người xuống đất. Sau khi hoá thành gấu, cơ thể anh rất vụng về, thân hình lại to, anh đặt một sợi gân rồng trước mặt, đây chính là gân của con hắc long.
Mấy con yêu quái ở bên cạnh đều nhìn anh với ánh mắt kính trọng. Vì Ngô Bình đã uống Cốt Yêu Đan nên có yêu cốt phi phàm nên không có con yêu quái nào nghi ngờ anh là hàng giả cả, ngược lại chúng còn tôn anh là Yêu Hoàng.
Đột nhiên có một tia sáng từ trên cao loé xuống, các tia sáng này như có ý thức, chúng tiếp xúc với tất cả yêu quái, nhưng có tia sáng chỉ vòng qua người yêu quái, có tia thì tiến vào trong cơ thể của một số con.
Uỳnh!
Khi tia sáng chạm tới Ngô Bình thì cả điện Yêu Thần đã chấn động, hư không vang lên tiếng cười: “Con gấu này thú vị đấy!”
Ngô Bình ngẩn ra, sau đó tất cả tia sáng đã tiến vào người anh. Không chỉ thế, bên trên còn chiếu nhiều tia sáng với đủ màu sắc xuống hơn. Anh cảm thấy rất thoải mái, yêu cốt trong người cũng rung lên, bắt đầu mở thần lạc linh kinh mà chỉ yêu tộc mới có. Ngoài ra, thần anh của anh cũng nhận được lợi ích lớn.
Ngô Bình đã hấp thu tất cả tia sáng, một cuốn sách cùng một thanh trường thương màu đen rơi từ trên cao xuống trước mặt anh.